Hai người cùng đưa t.h.i t.h.ể đến phòng hóa trang, chuẩn bị tút tát dung nhan cho nó.
Tuy trước đây chưa từng được học qua một cách hệ thống, nhưng vừa rồi chàng trai trẻ đã giảng sơ vài câu. Trong ga tàu này, họ cũng chẳng cần kỹ thuật cao siêu gì, chỉ cần làm ra bộ dáng như đang tiến hành là được.
Cả hai cầm lấy dụng cụ, còn đang suy nghĩ lát nữa phải “tút tát” t.h.i t.h.ể thế nào, thì ngay khoảnh khắc tấm vải trắng được vén lên — cho dù đã chuẩn bị tâm lý để đối diện trực tiếp, ánh mắt đầu tiên nhìn xuống vẫn khiến họ không nhịn được mà hít mạnh một hơi lạnh.
“Đây là…” Tiêu Bình nhìn xác c.h.ế.t trước mặt, da đầu tê rần, mở miệng định hỏi nhưng nói ra được hai chữ thì không biết phải miêu tả thế nào nữa.
Chỉ thấy dưới tấm vải, một t.h.i t.h.ể phụ nữ nằm ngửa trên xe đẩy. Trên người bà ta mặc quần áo, nhưng cả hai hoàn toàn nhìn không ra màu sắc gì, chỉ vì toàn thân như đã bị ngâm trong m.á.u suốt một thời gian dài mới được vớt ra, da thịt lẫn quần áo đều bị lớp m.á.u đặc sánh, đen đỏ, đã sớm khô cứng bao phủ.
Đôi mắt bà ta trợn trừng, nhìn thẳng lên trên, đồng tử đã tán rộng tỏa ra một cảm giác vô cùng xúi rủi. Khi có người vén vải trắng, ánh mắt ấy liền lập tức găm thẳng vào kẻ vừa động tay!
Da thịt sớm đã thối rữa, chất lỏng đặc quánh xen lẫn với lớp m.á.u đông đóng trên da mặt từ từ chảy xuống hai bên má.
Khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-tac-gap-quy/4895978/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.