Rõ ràng trên đường đến đã thấy dừng rất nhiều xe, vậy mà trong sảnh dịch vụ lại chẳng thấy mấy bóng người.
Chỉ có một thanh niên đang cúi đầu ở quầy lễ tân, dường như đang sắp xếp gì đó.
Thấy bốn người bước vào, cậu ta ngẩng đầu lên, mở miệng câu đầu tiên:
“Các người là mấy người trước đó đến ứng tuyển phải không?”
Xem ra đoàn tàu đã sắp xếp xong cho họ, bây giờ có thể trực tiếp “đi làm” rồi.
Thấy vậy, gã nhân viên làm thêm Tiêu Bình nhịn không được châm chọc:
“Nếu ngoài đời mấy công ty với ông chủ có được cái hiệu suất thế này thì tốt biết mấy.”
“… Chỉ riêng cái trò đùa địa ngục kiểu ca ngợi hiệu suất của đoàn tàu là tôi không muốn nghe đâu nha!” Trần Hải lắc đầu nguầy nguậy.
Thanh niên kia không nghe thấy hai người nhỏ giọng lầm bầm, chỉ cúi đầu ôm từ trong quầy ra một cái thùng giấy, rồi vẫy tay với bốn người:
“Lại đây, lĩnh bảng tên nhân viên đi.”
Thủ tục nhận việc vô cùng đơn giản, nhưng dù sao nơi đây là bên trong trạm, chuyện gì cũng có thể xảy ra.
Bốn tấm bảng tên có in sẵn chữ được đặt lên mặt bàn quầy lễ tân, nền đen chữ trắng, hết sức hợp với bầu không khí tang lễ.
“Mấy người là nhân viên mới, việc phải làm cũng không nhiều: chia làm hai nhóm, luân phiên trực ca đêm. Người trực đêm phụ trách tuần tra, ca ngày phụ trách tiếp nhận và chỉnh trang thi thể.”
“Những chuyện khác không cần lo, đơn giản thôi phải không?”
Không… đơn giản chỗ nào? Vừa nghe đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-tac-gap-quy/4895977/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.