Ngày gặp lại Lâm Lâm, thời tiết rất đẹp.
Vân Thành không phải là một thành phố du lịch, cho dù đang kỳ nghỉ, lượng người qua lại cũng không nhiều.
Hai người hẹn nhau ở trung tâm thành phố, nơi trung tâm cũ kỹ của Vân Thành chẳng thay đổi gì nhiều so với trước kia.
Dù đã lâu không gặp, Lộc Kim Triều cũng ngay lập tức nhận ra bóng dáng của Lâm Lâm giữa dòng người.
Tại sao “tiểu thư vạn người mê” lại khiến người ta si mê? Ngoài tính cách, tất nhiên còn có một nguyên nhân lớn: xinh đẹp.
Khuôn mặt tinh xảo, cơ thể mảnh mai, giọng điệu mềm mại khi nói chuyện, cùng ánh mắt chuyên chú khi nhìn vào bạn — sức hấp dẫn ấy khiến người đồng lứa khó mà kháng cự.
Những người xinh đẹp nhất định sẽ nhận thức được vẻ đẹp của mình. Huống hồ Lâm Lâm không chỉ đẹp, mà còn thông minh.
Đã lâu không gặp, khí sắc bệnh tật trên gương mặt cô ấy gần như biến mất, có lẽ chính vì vậy, mà trong đám đông cô càng thêm rực rỡ.
Lộc Kim Triều vừa nhìn thấy cô, thì Lâm Lâm cũng ngay lập tức tìm được cô.
So với Lộc Kim Triều, tính cách của Lâm Lâm rõ ràng hướng ngoại hơn. Vừa nhìn thấy Lộc Kim Triều, cô liền nhón chân, hai tay giơ lên vẫy mạnh về phía đối phương. Động tác ấy rất khoa trương, nhưng khi Lâm Lâm làm thì lại trở nên đáng yêu chứ không hề lố bịch.
Thu tay lại, cô ấy chạy thẳng về phía Lộc Kim Triều. Khi tới gần, Lộc Kim Triều liền thấy khuôn mặt cô hơi ửng hồng, cánh tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-tac-gap-quy/4895974/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.