Ở Thanh Thị, người mà cô quen thuộc chỉ có một.
Đó là bạn thanh mai trúc mã của cô – Lâm Lâm.
Cũng chính là “Tiểu Lâm” từng xuất hiện trong nhật ký của cô.
Nói đúng ra thì cô phải gọi bạn là “Tiểu Lâm (霖)”, nhưng hồi bé cô không biết viết chữ “霖”, nên trong nhật ký mới biến thành “Tiểu Lâm (林)”. Dù sao thì hai chữ này cũng cùng một cách đọc. Đợi đến lúc lớn hơn, biết và viết được chữ “霖” rồi, thì cô cũng đã không còn viết nhật ký nữa.
Quan hệ giữa cô và Lâm Lâm hồi nhỏ khá tốt, nhà lại gần nhau. Lúc đó chưa có điện thoại thông minh và máy tính như bây giờ, mỗi ngày tan học hay nghỉ lễ chỉ có thể cùng bạn bè chơi đùa, hoặc ngồi xem TV. Thỉnh thoảng trong trấn còn chiếu phim ngoài trời ở quảng trường, khi ấy người già trẻ nhỏ trong trấn gần như đều tụ tập lại.
Cơ thể của cô không tốt, Lâm Lâm cũng vậy. Bằng không thì cũng sẽ không xảy ra chuyện cô đưa áo khoác cho “Tiểu Lâm” mặc rồi bản thân bị cảm. Có điều, sức khỏe của cô thì dần khá hơn theo tuổi tác, còn Tiểu Lâm thì không.
Lờ mờ nhớ lại, cho dù sau này lên đến cấp ba, quan hệ hai người đã chẳng còn thân thiết như hồi nhỏ, nhưng cơ thể của Lâm Lâm vẫn gầy yếu như cũ, quanh năm ngâm mình trong thuốc men.
Khi ấy, hai người đã có bạn bè riêng trong lớp mình, bình thường lại phải ở ký túc xá, không chung phòng, chỉ có mỗi cuối tuần đi học về thì mới cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-tac-gap-quy/4895973/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.