Dù ai trong hành khách thể gọi là tuyệt đỉnh thông minh, nhưng thể sống sót để bước phó bản cấp Bính, ít nhất họ đều tình hình mà hành động.
Vì , cần Lộc Kim Triều nhiều, những còn cũng lập tức chạy theo cô, nhanh chóng rời khỏi nơi .
Lộc Kim Triều dám đầu , cũng vì thế mà cô thấy cảnh tượng khủng khiếp phía .
Tất cả những già đều lặng lẽ giơ cao hồn kỳ, yên bất động. Ngay cả tiếng động do nhóm hành khách bỏ chạy gây cũng khiến bất kỳ ai trong họ chú ý.
Trong bóng tối, những dân làng như những xác c.h.ế.t dựng giữa quảng trường, im lìm, lặng lẽ, toát một vẻ quái dị đến rợn .
— Hộc, hộc...
Trong ngôi làng chìm trong bóng đêm, Lộc Kim Triều gần như chỉ thể thấy tiếng thở dốc và bước chân hỗn loạn của chính khi chạy trốn.
Ngọn đuốc trong tay cô mang chút ánh sáng ít ỏi, đủ để cô vấp ngã khi chạy, nhưng tầm chiếu sáng hạn hẹp khiến cô thể xác định rõ phương hướng. Cô chỉ thể dựa trí nhớ, chạy giữa những con đường quê ngoằn ngoèo.
"...Nếu nhớ nhầm, từ đường ở hướng ."
Ngôi làng vốn lớn, nhưng khi rơi trạng thái chạy trốn, nó dường như lột bộ mặt đáng sợ. Đường là ngõ nhỏ quanh co, hẹp gập ghềnh, chạy vài bước là đến một ngã rẽ. Các căn nhà thì trông giống hệt , khiến quen như cô dù cầm đuốc cũng thể đang ở .
Huống hồ, ai nấy đều đang căng thẳng cực độ, bởi vì ai cũng — lưng , thể đang quỷ bám theo!
Nhất Tiếu Hồng Trần
“Mình chắc chắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-tac-gap-quy/4895943/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.