“Đi thôi, chỉ ngoài một chút chắc . Vừa , nghi lễ cũng sắp bắt đầu .”
Lục Kim Triều thu tâm trạng rối bời, tự nhủ để cảm xúc ảnh hưởng đến phán đoán. Dù thế nào nữa, cô sống sót , mới thể tiếp tục truy tìm chân tướng.
Thời gian trôi qua, ngôi làng dần trở nên náo nhiệt.
Những dân làng đó còn đóng cửa tiếp khách, nay đều khỏi nhà, nhưng tất cả đều ăn mặc giản dị, tay cầm những lá cờ trắng dẫn hồn, khiến Vệ Linh cau mày.
“Nhìn chán c.h.ế.t .”
Lục Kim Triều thì lấy lạ: “Đã dùng sống để tế lễ, thì đương nhiên tiễn họ yên nghỉ.”
Sự xuất hiện của những lá cờ trắng càng chứng thực rằng hai mất tích thật sự dùng tế phẩm.
“Phong tục ở cái làng đúng là... mà nghĩ , thật sự ma quỷ tồn tại thì cũng đành chịu thôi...” Vệ Linh định gì đó, nhưng nghĩ đến điểm chỉ thể bất lực thở dài.
Khi những khác xuất hiện tế đàn đúng thời điểm nghi lễ bắt đầu, Lục Kim Triều xác nhận—chỉ hai mất tích.
Còn Trương Tuấn Kiệt và đồng đội của dùng cách gì mà trộn đoàn tế lễ, chuẩn tiến tế đàn cùng .
Nhìn thấy đúng là chỉ hai hành khách mất tích, sắc mặt của Lục Kim Triều càng trở nên nghiêm trọng hơn.
Vì điều đó khiến tình hình càng tiến gần hơn đến giả thiết cô đang nghĩ đến.
Lúc , trời dần sập tối.
Làng núi giống thành phố, mặt trời lặn là cả một mảng trời đen đặc, nếu trăng đủ sáng thì thật sự thấy nổi năm ngón tay.
May mắn là nơi điện, tuy bóng đèn cũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-tac-gap-quy/4895942/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.