Bây giờ… đến lúc ?
Trong đầu Lộc Kim Triều thoáng qua một trận hỗn loạn — bởi vì cô nhận , “giờ chết” của đến.
Con ma luôn theo cô, nhưng đó tay, một là vì cô trực tiếp thấy nó, quy tắc trói buộc nó, hai là cô vẫn dẫn nó đến trạm tàu.
hiện tại — thời điểm tới .
“Tiểu Lộc, em bọn chị?”
Bọn chị?
Từ bao giờ mà đổi thành nhiều ?
Không thèm diễn nữa ?!
Trong lòng Lộc Kim Triều tràn ngập cảm giác bất lực, thoáng chua chát, nhưng cũng chính sự vô lý đó cô giảm một chút sợ hãi.
Và cũng khiến cô thêm một nữa ý thức rằng: ma quỷ bao nhiêu trí tuệ, chúng chỉ hành động theo bản năng. Vì khi ma nhập chuyện, sẽ thiếu logic, và dễ bại lộ mục đích thật của chúng.
Nhất Tiếu Hồng Trần
Con thể đối đầu trực diện với ma. con trí óc.
—Rầm!
Tiếng tàu đang ga.
Tàu đến .
Con ma trở nên kích động, vai trái của Lộc Kim Triều nó bám lấy còn là của cô nữa.
Không chỉ là tê dại thể xác, mà sự xâm thực của ma quỷ còn khiến ý thức cô chậm .
Có gì đó đang đến gần mặt cô — một loại cảm giác bản năng như thể một gương mặt thối rữa đang dần dần tiến sát , chờ khoảnh khắc cô mở mắt.
khoảnh khắc , cô sẽ đối diện trực tiếp với đôi mắt xác chết, đục ngầu và trắng bệch của nó.
Cô thể mở mắt, nhưng theo đà tê liệt của cơ thể, ý chí của cô cũng đang lung lay.
“Hay là... mặt vốn gì cả? Là ma tạo ảo giác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-tac-gap-quy/4895929/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.