Tiếng gầm rú chấn động vang vọng khắp nhà ga ngầm vắng lặng, kéo theo làn sương mỏng bốc lên từ , ào ạt tràn gian.
Một con quái vật nước cổ xưa, gào thét trong sương mù, từ từ dừng mặt .
Đó là một đoàn tàu cũ kỹ đến mức chỉ nên xuất hiện trong viện bảo tàng hoặc các bức ảnh đen trắng. Thế nhưng lúc , nó sừng sững mặt Lộc Kim Triều, cánh cửa tàu đang mở rộng tựa như cửa ngõ xuống địa ngục, đối diện với những gương mặt hoang mang của nhóm “tân binh”, dường như đang :
“Hoan nghênh quý khách.”
“Kiểm vé , những chuyện khác lên tàu tiếp.”
Người phụ nữ dẫn đầu sang vài mới, đó cầm tấm vé tàu đen tuyền bước đến cửa xe. Cô cố tình chậm động tác, như thị phạm quy trình kiểm vé cho mấy mới.
Lộc Kim Triều thấy rõ: khi phụ nữ đến gần, bên cửa tàu đột nhiên bật mở một ô cửa sổ nhỏ, từ bên trong vươn một bàn tay trắng bệch, thon dài, gầy guộc đến rợn , chầm chậm đón lấy tấm vé cô đưa .
Khoảng ba giây , vé tàu đẩy trả .
Người phụ nữ rút vé, đầu đám mới:
“Quy trình kiểm vé đơn giản. —tuyệt đối đừng chuyện thừa thãi.”
Thao tác hề phức tạp. Khi đến lượt Lộc Kim Triều, cô cũng đưa tấm vé tàu màu đen khe như những .
Ngay giây tiếp theo, bàn tay gầy guộc xuất hiện, nhưng khác với khi chỉ xem bên ngoài, giờ đây ở cách gần đến mức thể ngửi thấy thở, Lộc Kim Triều cảm nhận rõ ràng một luồng khí lạnh rợn , từng chút, từng chút một,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-tac-gap-quy/4895916/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.