Cha Lộ và mẹ Lộ nghe cô nói như vậy, thầm nghĩ cô chắc hẳn là say không nhẹ, nhìn xem, đều nói năng bậy bạ cả lên.
Cha Lộ thở dài, bất đắc dĩ mà vuốt lưng cô, thuận nước đẩy thuyền mà nói, "Được rồi, không sao hết, sau này con đừng đến những nơi đó nữa là được..."
Sợ nói vậy còn chưa đủ, ông tiếp tục nói thêm, "Con cũng đừng về tối như vậy, say rượu cũng không nên lái xe, sau này kìm chế lại một chút. Con cũng đã 22 tuổi rồi, cha biết vừa mới tốt nghiệp nên con muốn đi chơi cho khuây khỏa. Nhưng mà cái gì cũng nên có giới hạn, tương lai của con không thể lúc nào cũng có cha mẹ ở cạnh được..."
Ông cũng không biết con gái mình có thể nghe được bao nhiêu, nhớ được những gì. Nhưng có những điều ông bắt buộc phải nói ra, tương lai phía trước là đoạn đường mà con bé phải tự bước đi, nếu mãi không tự trưởng thành, một ngày nào đó con bé chắc chắn sẽ thất bại. Một khi thất bại, chắc chắn con bé sẽ không thể tự mình tìm ra được lối thoát. Cho nên, ông hy vọng con gái mình có thể thay đổi.
Lộ Vãn An nghe cha mình nói như vậy, im lặng một lúc, sau đó nhẹ giọng đáp lại, "Dạ, con biết rồi."
Lộ Vãn An đồng ý quá nhanh, làm cho cha Lộ có chút ngạc nhiên. Nhưng nghĩ lại thì hiện giờ cô cũng đang say rượu, lời nói khi say thường là không đáng tin...
Ông bất đắt dĩ mà mím môi, nhẹ nhàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-tac-cuoc-choi/2710592/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.