Tháng ba ấm áp, cỏ xanh chim hót, lễ Hoa Triêu vừa mới qua, đế đô vẫn ngập tràn niềm vui hội xuân. Trên đường phố xe ngựa như nước, người qua kẻ lại nhộn nhịp, các nghệ nhân tạp kỹ đang nhào lộn, từ trên chiếc thang cao một trượng nhảy xuống, tức thì bốn phía vang lên tiếng vỗ tay cùng tiếng reo hò náo nhiệt.
Từ đầu phố ngẩng nhìn về phía bắc có thể thấy tòa Khước Phong Lâu sừng sững trong hoàng thành Đại Chiêu. Trên mái cong của lầu, đôi chim sẻ líu ríu vài tiếng rồi giương cánh bay xa. Một chiếc lông xám rơi chậm rãi từ không trung, hạ xuống ngay bên chân Hoàng đế. Vị Hoàng đế trẻ tuổi không hề hay biết, đôi giày đen thản nhiên giẫm qua.
Hoàng đế năm nay vừa tròn hai mươi hai, mày kiếm mắt sáng, dung mạo anh tuấn. Mái tóc đen dài buộc cao, trên đầu đội miện mười hai dải châu lưu, thân khoác long bào đen rộng lớn khiến dáng người càng thêm uy nghi, khí thế hiên ngang.
Ngài đăng cơ đã ba năm, dường như trời cao đặc biệt ưu ái vị đế vương trẻ này. Từ khi cậu trị vì, trong cõi Đại Chiêu mưa thuận gió hòa, dân chúng an cư lạc nghiệp. Chỉ là năm ngoái có đám ngoại tộc không biết lượng sức muốn xâm phạm bờ cõi, nhưng còn chưa đợi Hoàng đế bàn định cùng bá quan chuyện thân chinh thì chúng đã bị Tĩnh Nam Vương dẫn binh tiêu diệt sạch sẽ.
Không lâu nữa, Tĩnh Nam Vương sẽ tiến kinh để nhận phong thưởng. Thế nhưng đến giờ Hoàng đế vẫn chưa nghĩ ra nên ban thưởng gì cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-tac-chan-cho-lau-bat-nguy/5182981/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.