Bùi, Quan, Độ.
Cái tên này nói ra chưa chắc ai cũng biết, nhưng với Rusk và đám cận vệ, những người gần gũi với lão hoàng đế nhất trong sinh hoạt hằng ngày thì lại cực kỳ quen thuộc.
Đặc biệt là Rusk, để chọc cho lão hoàng đế ghét bỏ Darius, dạo này gã không ít lần cố ý nhắc đến “vị tiểu hoàng tôn thất lạc” kia, luôn mồm rằng nếu tiểu hoàng tôn còn sống, chắc hẳn giờ cũng trạc tuổi Derovort rồi.
Và giờ thì sao? Ồ, hóa ra Bùi Quan Độ thật sự vẫn còn sống! Thế nhưng Rusk lại chẳng thấy có gì đáng cười cả.
Hiện tại, chẳng ai còn dám nghi ngờ thân phận của Bùi Quan Độ nữa. Thậm chí, cho dù có kiểm tra ra y chẳng hề có quan hệ máu mủ gì với lão hoàng đế, thì Viện Giám Sát và Viện Nguyên Lão cũng vẫn sẽ dốc sức tôn y lên làm vị hoàng đế tiếp theo.
“Ơ kìa, sao câm như hến thế? Vừa nãy còn hùng hổ lắm cơ mà?” Thiệu Dã nhướng mày, giọng châm chọc nói với Rusk đang im re trước mặt. “Không phải định bắt hết tụi tôi sao?”
Thấy bộ dạng hối hận lẫn tuyệt vọng hiện rõ trên mặt Rusk, trong lòng Thiệu Dã khoan khoái hẳn. Chuẩn rồi! Chính là cái vẻ này!
Cậu hừ lạnh một tiếng, rồi bước tới trước mặt tên cận vệ vừa rồi còn rút còng số 8 ra, chủ động đưa hai tay tới: “Nào, còng tôi đi.”
Cận vệ: “…”
Tình hình thế này rồi, ai dám còng cậu chứ!
Thiệu Dã sốt ruột giục: “Mau lên mau lên, tôi chưa từng vào tù bao giờ đâu. Giờ đi ngay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-tac-chan-cho-lau-bat-nguy/5182980/chuong-199.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.