Tiếng cười này nghe có chút đáng sợ, mấy tên quý tộc thông minh đã lặng lẽ lùi về phía đám đông, chuẩn bị chuồn.
Hai con mắt của lão quốc vương sắp trợn ra ngoài, ông ta trừng Thiệu Dã đang đứng trước mặt mình, run giọng hỏi: “Sao con lại ở đây?”
Còn mọc ra cánh nữa? Lão quốc vương nheo mắt nhìn kỹ, mới xác định đôi cánh kia không phải do Thiệu Dã tự mọc ra.
Thiệu Dã hỏi ngược lại lão quốc vương: “Không phải cha bảo con đến sao?”
Lão quốc vương vẻ mặt khó hiểu: “Cha bảo con đến lúc nào?”
Ông ta nói là muốn đuổi Thiệu Dã ra khỏi Isha kia mà!
Thiệu Dã ho khan hai tiếng, làm thông giọng, bắt chước giọng điệu vừa rồi của lão quốc vương nói: “Thần Bầu Trời nhân từ ơi, bóng đêm đã che mờ mắt chúng con, khiến chúng con không phân biệt được con đường đúng đắn, xin ngài hãy tha thứ cho những sai lầm nhỏ bé mà những tín đồ ngu muội của ngài đã phạm phải! Chúng con nguyện dâng lên ngài những vò rượu thơm ngon nhất, những con bò dê béo tốt nhất, nếu ngài có thể xuất hiện trước mặt con, con nguyện quỳ dưới chân ngài, thành kính hôn lên mu bàn chân ngài.”
Khuôn mặt đầy nếp nhăn của lão quốc vương đỏ bừng vì tức giận, tay chỉ vào Thiệu Dã run rẩy, ông ta vốn không cảm thấy lời cầu nguyện của mình có vấn đề gì, nhưng bây giờ bị Thiệu Dã nói thẳng ra như vậy, lão quốc vương quả thật có chút xấu hổ.
Đằng này Thiệu Dã lại không hề thông cảm cho lão cha của mình,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-tac-chan-cho-lau-bat-nguy/5182949/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.