Một vương quốc sao…?
Thiệu Dã đưa tay sờ cằm. Đây có phải là gợi ý tinh tế rằng cậu nên về Isha đoạt ngôi không?
Cha cậu năm nay cũng gần bảy mươi rồi, tuổi tác không còn trẻ nữa. Giờ mà còn bắt ông dẫn dắt toàn bộ thần dân của vương quốc quay sang thờ Thần Bầu Trời, e rằng Isha thật sự đi đời luôn. Vậy nên nếu cậu làm phản thì cũng là để cứu lấy đất nước này thôi.
Nhưng nếu cậu lên ngôi xong mà dân chúng không chịu theo cậu mà tôn thờ Eldus thì sao?
Hai con ngươi đen láy của Thiệu Dã đảo một vòng. Chẳng lẽ cậu phải hủy bỏ tư cách công dân của họ rồi đuổi hết khỏi Isha? Nhưng với tình hình hiện tại của vương quốc này, rất có thể đến cuối cùng, cả nước sẽ chỉ còn lại một mình cậu …
Ơ? Hình như cũng không tệ lắm nhỉ?
Nhưng nếu chỉ có một người thì vương quốc đó nhất định phải là Isha sao?
Ồ ồ ồ ồ ồ!
Đôi mắt Thiệu Dã ngày càng sáng rỡ, cảm giác tầm nhìn của mình bỗng chốc rộng mở vô hạn! cậu hắng giọng, đứng thẳng người, trịnh trọng tuyên bố trước mặt vị đại pháp sư: “Ta là quốc vương của vương quốc Abi. Ta tín ngưỡng vị Chúa tể Vực sâu vĩ đại Eldus, ta thành tâm cầu nguyện, mong rằng ngài sẽ được tự do.”
Thiệu Dã nhắm mắt lại, chắp hai tay trước ngực, vô cùng thành kính mà cầu nguyện.
Trên Đài Thở Dài, Eldus rõ ràng nghe thấy lời cầu nguyện của tín đồ mình. Y cúi xuống, nhìn sợi xiềng xích đang giam cầm y nơi đây.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-tac-chan-cho-lau-bat-nguy/5182940/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.