Thưa ngài, con đến vì ngài…
Trên Tháp Thở Dài, cơn gió lạnh mang theo mùi lưu huỳnh rít gào, ngọn U Minh Hỏa vĩnh viễn không bao giờ tắt vươn lưỡi tím biếc l**m láp bầu trời đen đặc phía trên. Những chiếc bóng méo mó của sợi xích quấn quanh Eldus tựa bốn con rắn độc đáng sợ, siết chặt lấy thân thể y.
Từ xa vọng lại tiếng kền kền gào khóc thê lương, con kền kền từng có lòng tốt mang cho chàng trai chút thịt thối từ nghĩa địa, nhưng cuối cùng lại bị đánh cho méo cả mỏ.
Eldus tin rằng những lời của chàng trai là thật lòng, chí ít là ở khoảnh khắc này. Nếu không, chẳng thể nào khiến Thần Bầu Trời giận đến mức long trời lở đất, gào thét đến nỗi cả nàng tiên cá đang say ngủ tận đáy biển cũng bị đánh thức.
Suốt bao nhiêu năm qua, Eldus từng đi lại giữa mặt đất và vực sâu, ban phát những món quà thần kỳ cho con người và tinh linh. Không phải để có thêm tín đồ, cũng chẳng vì h*m m**n đức tin thuần khiết nhất. Chỉ đơn giản là vì y muốn cái tên Eldus vang vọng khắp lục địa Saier.
Không có lý do. Chỉ là y muốn làm vậy, nên đã làm.
Y chưa từng bận tâm đến sự sùng kính của tín đồ dành cho mình, cũng chẳng hứng thú với những lễ vật xa hoa mà họ dâng lên. Vậy nên, từ khi bị giam cầm nơi Vùng Lưu Đày, Eldus cũng chẳng mong đợi bất kỳ tín đồ nào sẽ làm gì cho y cả.
Nhưng giờ đây, có một chàng trai đã vì y mà đến.
Từ hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-tac-chan-cho-lau-bat-nguy/5182936/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.