Lại đi tìm kiếm, lại đi hoàn thành.
Đối với Lục Tấn mà nói, thì những sự tình đó hoàn thành quá dễ.
Tựa hồ như anh không còn hứng thú với mọi thứ trên đời.
Loại thái độ này làm Sở phụ đều là cảm thấy có chút nguy hiểm.
Như đang tìm kiếm ý nghĩa chính mình tồn tại.
Lục Tấn nhìn đôi mắt của Sở phụ, đôi mắt rất giống anh, nhưng bên trong lại có chút bình tĩnh, trầm ổn hơn.
Lục Tấn rũ con ngươi, thoáng nhìn qua tiểu cô nương đang ngủ trong lòng ngực.
Khóe môi hơi câu, mở miệng, "Cô ấy là của tôi."
Nhìn hai người ở chung như vậy kỳ thực làm Sở phụ đã sớm có cảm giác không thích hợp, nhưng giờ phút này nghe chính tai nghe Lục Tấn nói ra lại cảm thấy có chút không giống nhau.
Ông nhíu mày, nói, "Ta hy vọng các con đều nghĩ kỹ, Từ Từ còn nhỏ, hơn nữa ta cũng hy vọng con đừng vì nhất thời kích thích..."
Đáy mắt Lục Tấn mang theo một tia lạnh lẽo, giương mắt nhìn Sở phụ khiến ông im lặng, sau đó anh nói, "Ngài không hiểu."
Không hiểu trong lòng anh rốt cuộc nghĩ gì.
Nếu ở cạnh Sở Từ là vì kích thích, anh sẽ không làm như vậy.
Trên thế giới, bệnh được phân thành rất nhiều loại, có lẽ tiểu cô nương trong lòng ngực đối với Lục Tấn mà nói, cô chính vị thuốc ngọt.
...
Hai người chỉ ở lại Sở gia có hai ngày, sau đó Lục Tấn lấy lí do Sở Từ phải học tập, chuẩn bị đến trường để rời đi quay lại chung cư.
Sở phụ muốn nói lại thôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-suc-nam-than-sung-len-troi/1041525/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.