Lời tác giả: [Tiểu kịch trường Đản Hoàng khóc đến giàn giụa máu]
Hoắc Cải: Đản Hoàng, chị không đi đánh chữ mà ngồi đây làm gì?
Đản Hoàng: Tôi nghĩ mãi không thông một vấn đề.
Hoắc Cải: Vấn đề gì?
Đản Hoàng: Trông tôi rất nham hiểm sao?
Hoắc Cải: sao lại hỏi thế.
Đản Hoàng: Tại sao rất nhiều độc giả đều chống đối việc mua trước chương truyện?
Hoắc Cải: Tấn Giang không phải quy định mua chương VIP chỉ cần trả số điểm theo số chữ hiện tại, sau đó cho dù chương truyện có số chữ tăng lên bao nhiêu cũng không cần trả thêm sao? Mà tác giả mỗi lần post mới chương VIP số chữ đều phải nhiều hơn trước mà? Mua trước rõ ràng rẻ hơn nhiều! Bọn họ tại sao lại chống đối chứ?
Đản Hoàng: Tôi cũng rất nghi hoặc. Cho nên tôi chỉ có thể nghi ngờ phải chẳng do bản thân trông quá nham hiểm, cho nên mỗi lần mang ưu đãi cho mọi người, mọi người đều cảm thấy sẽ bị thiệt? Hơn nữa cho dù trong tình tiết truyện tôi thường khiến mọi người rớt hố, nhưng về điểm số thì rất thành thực mà! Tác giả giảm giá còn bị người ta chê đúng là bi kịch!
Hoắc Cải: Quả nhiên là vì trông chị quá nham hiểm….
Đản Hoàng: Đừng để ý đến tôi, để tôi ngồi trong góc khóc một mình đi!
Hoắc Cải: Cứ chậm rãi khóc, tôi đi tìm đám tiểu công chơi đây.
Đản Hoàng: Mỗi lần tâm tình không tốt liền rất muốn báo thù nhân vật chính… Í? Hoắc Cải cậu quay trở lại làm gì?
Hoắc Cải: Tôi ngồi với chị một lúc…
—————
Trung thu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-suc-dang-nguoc-ba/1343553/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.