Vừa lúc này, một người hầu vội vàng chạy tới, tiến đến bên tai Vạn Tư Tề nhỏ to một trận, bộ dạng rất là không biết phải làm sao.
Vạn Tư Tề hơi hơi gật đầu, sau đó quay lại, đối diện với vẻ mặt vô tội của Hoắc Cải: “Đệ mang theo rất nhiều sách?”
Hoắc Cải ngoan ngoãn gật đầu. Gia để cắm bãi, phải đem cả hòm sách mua được khiêng hết lên xe.
Vạn Tư Tề trầm ngâm chốc lát thì nói: “Vốn viện tử sắp xếp cho đệ không có thư phòng, nếu đệ đồng ý, có thể đổi qua chỗ khác, có điều như thế sẽ cách chỗ phụ thân và nhị ca đệ khá xa. Không biết đệ định thế nào?”
Hoắc Cải thật muốn ôm Vạn Tư Tề hôn mạnh một cái, người anh em, chu đáo quá đi. Gia tới đây vốn không phải để làm người tốt việc tốt, đương nhiên là một mình mới thuận tiện gây án.
“Nếu đại ca không chê phiền toái, vậy ta làm phiền rồi.” Hoắc Cải khẽ vái một cái.
Vạn Tư Tề gật đầu, dặn dò người hầu kia: “Vậy sắp xếp tại ‘Thải Cát viện’ đi.”
Người hầu lanh lẹ dạ một tiếng, lại nhanh chóng đi ra.
“Ngươi mang sách theo làm chi?” Vạn lão gia nhíu mày khó chịu.
Hoắc Cải suy nghĩ một chút, cuối cùng quyết định đem đại kế của mình nói cho Vạn lão gia, tuy khả năng sẽ bị Vạn Thử Ly kiêng kị, nhưng Vạn gia dù sao cũng nằm trong tay Vạn lão gia, Vạn lão gia nếu có thể vì thế mà coi trọng mình hơn một tí, cũng tính là lợi nhiều hơn hại.
“Nhi tử hiện đang chuẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-suc-dang-nguoc-ba/1343477/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.