Sau từ lần đêm đó, Phó Mặc Quân lúc nào đi làm cũng kéo cô theo, ngay cả khi đi kí hợp đồng hay họp, cô nhất định phải ngồi ở bên cạnh. Người đàn ông này là đang lo cô sẽ chạy trốn, hay lo cô sẽ đi theo người khác. Nhưng xét về phương diện nào, bây giờ cô cũng chẳng thể rời khỏi anh được.
Chỉ là cảm thấy mỗi lần ở gần anh, tim cô luôn dấy lên một cảm xúc lạ. Cô đâu có ngốc mà chút điều đó lại không nhận ra. Hình như bản thân cũng thật sự để tâm tới anh. Chỉ là không muốn thừa nhận nó ở một khía cạnh khác, sợ là một lúc nào đó, chút hi vọng này lại tan biến.
Đến nay đã hơn ba tháng mang thai, thế nhưng phần bụng chưa có vẻ gì là nhấp nhô cả, vẫn rất thon thả, dù vậy, phu nhân lẫn lão gia đều chăm sóc bằng phương pháp tốt nhất, luôn cho cô ăn những món ngon nhất.
Lăng Tuệ vừa ngồi ở phòng làm việc của Phó Mặc Quân, bàn tay tùy tiện vớ lấy trái cam mà lột vỏ ra. Lúc này, điện thoại ở bàn kêu lên vài tiếng. Phó Mặc Quân bắt máy, sau đó quay qua nhìn chằm chằm cô.
“Xem ra đêm nay anh phải công khai bà Phó với mọi người rồi.”
Lăng Tuệ chớp mắt khó hiểu, công khai thân phận bà Phó, tức là công khai mình là vợ anh ta à.
“Phó Mặc Quân, chẳng phải chúng ta đã là vợ chồng rồi à?”
“Đúng vậy.”
“Anh muốn cho mọi người biết?”
Dứt câu, Phó Mặc Quân rời khỏi bàn làm việc, bước từng bước lại gần,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-phuc-vo-yeu/1185292/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.