Chỉ một câu nói, mà bàn tay giơ chiếc vòng giữa không trung liền khựng lại.
Phó Mặc Quân nói tiếp
“Bên B khi giao dịch thì đã trực tiếp yêu cầu, thứ bên B cần là bên A, bên B cũng không hề nói khi nào thời hạn kết thúc, vì vậy,…”
Nói đoạn liền nói nhỏ vào tai của Lăng Tuệ.
“Vì vậy, phiền em ở lại với anh cả đời rồi.”
Phiền em ở lại với anh cả đời rồi, câu nói này, cứ luẩn quẩn bên tai cô.
“Phó Mặc Quân, tôi không yêu anh, anh cũng không yêu tôi, chúng ta không nên dây dưa rõ ràng như vậy” Vừa nói cô không ngừng thở hồng hộc vì giận dữ.
Anh chỉ nở nụ cười thâm sâu.
“Thật ra, anh đã sớm quy phục dưới tay em rồi, bây giờ chỉ việc làm em yêu lại thôi.”
Mặt Lăng Tuệ nhanh chóng đỏ bừng, anh ta quy phục dưới tay cô, không lẽ anh ta đã yêu cô rồi? Mọi chuyện có diễn biến nhanh quá không, vẫn chưa đầy hai tháng mà.
“Có phải anh yêu Trương Khả Di mà bị tôi phá đám cưới như vậy nên tức đúng không, giờ anh coi tôi là thế thân của cô ta để yêu?”
Anh tiến lại gần, sau đó gục vào hõm vai cô, liên tục cựa quậy đầu, bộ dạng như đang làm nũng vậy.
“Bà xã, oan cho anh quá! Lần đầu tiên của anh bị em lấy trắng trợn như vậy, sao anh có thể nhận nhầm người được.”
Mặt Lăng Tuệ lúc này từ đen chuyển sang đỏ, tên này thật sự điên rồi!
“Phó Mặc Quân, sao anh mặt dày thế, đó cũng là lần đầu tiên của tôi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-phuc-vo-yeu/1185282/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.