Được nghe những lời tỏ tình ngọt ngào của vợ, Hàn Phong Đằng vui sướng đến mức quên cả con. Đúng là con cái chỉ là sự cố, vợ chồng mới là chân ái. Ôm lấy cô vào lòng, anh như sợ buông cô ra thì tất cả sẽ tan biến mất, mọi thứ sẽ quay lại với thực tại, không có yêu thương. Thấy anh siết chặt mình như vậy, Khiết Lộ Nhan khẽ cười vỗ vỗ lưng anh.
Phong Đằng...
Lộ Nhan, đây là thật, không phải mơ đúng không?
Em phải nói bao nhiêu lần để anh tin em nhỉ? Đây là sự thật, không phải mơ đâu ạ.
Phong Đằng lúc này mới nới lỏng vòng tay, anh nhìn vào ánh mắt cô khẽ cười. Cúi xuống hôn vào môi cô, cảm nhận vị ngọt chân thật đang tan chảy trong vòm họng, anh mới tin rằng tất cả mọi thứ bây giờ là sự thật. Lộ Nhan cũng không muốn rời khỏi, cô quấn lấy anh trong nụ hôn cuồng nhiệt. Phong Đằng là kẻ rất biết tận dụng cơ hội, tay anh như vậy đã luồn vào trong áo cô muốn tìm tới căng tròn. Nhưng mà anh đã bị cô bắt bài, bắt lấy tay anh đang làm loạn trong áo, Lộ Nhan dứt khỏi nụ hôn nhìn anh.
Anh cơ hội quá rồi đấy!
Lộ Nhan, em phải biết anh đã vì em mà ăn chay quá lâu rồi.
Tội nghiệp nhỉ?
-Đúng vậy...
-Nhưng giờ không phải là lúc, anh quên mất con ở dưới nhà rồi sao?
Lúc này Phong Đằng mới nhớ ra cậu con trai quý tử, anh ồ lên một tiếng rồi rời tay khỏi áo cô.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-phuc-trai-tim-vo-yeu/3744537/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.