Từ ngày biết tin Lộ Nhan có thai, Phong Đằng lại càng tích cực hơn nữa trong việc theo đuổi cô. Sợ rằng anh cứ mãi chậm trễ sẽ không có cơ hội được cô chấp nhận và cũng không có cơ hội được chăm sóc đứa con của hai người. Thậm chí anh còn sốt ruột nhờ vả mọi người trợ giúp, nghĩ cách cua được cô, mau mau đưa cô về Hàn gia chăm sóc và yêu thương.
Lộ Nhan từ lúc nói chuyện với mẹ Khiết cũng đã suy nghĩ rất nhiều. Không mong cuộc đời mình khổ nhưng cô cũng càng không mong cuộc con mình thiếu cha. Cô sợ người đời sẽ chán ghét, dè bỉu con của mình, sợ rằng con sẽ bị bạn bè chê cười là kẻ không có cha. Nghĩ thôi cũng rất đau lòng.
Hàn Phong Đằng hôm nay quyết không đi làm, giành cả ngày dài cho cô. Lộ Nhan tuy lòng đã mềm nhưng thái độ lại vô cùng cứng rắn, vẫn mặc kệ anh, việc của cô, cô làm còn việc của anh chính là lẽo đẽo theo cô.
Hàn Phong Đằng bây giờ không biết có bao nhiêu sự phiền toái trong mắt Lộ Nhan, nhưng anh vẫn không quan tâm. Việc duy nhất mà Phong Đằng phải đặc biệt chú tâm tới chính là chăm sóc cho con và cô thật tốt.
-Nhìn em hôm nay không được khỏe. Hay em vào trong đi, để anh làm cho.
Lộ Nhan im lặng, tay vẫn giữ khư khư cây chổi quét sân. Phong Đằng thấy cô kiên định làm như vậy cũng không dám làm phật ý cô. Nét mặt của Lộ Nhan bây giờ rất xanh xao, có vẻ như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-phuc-trai-tim-vo-yeu/3733863/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.