Cả buổi Lộ Nhan rất hào hứng vì tối cô sẽ được xem bức tranh của hoạ sĩ thiên tài Key Jone. Cô đã ước mơ rất lâu, ước một ngày có thể ngắm một bức tranh do Key Jone vẽ. Cô rất thích tranh của ông, mọi thứ đều được sắp xếp một cách có ý nghĩa. 
Vì có nguồn động lực nên cô làm việc gì cũng rất nhanh chóng. Dì Tư đôi khi còn nhắc nhở nhưng cô đều vâng dạ rồi tiếp tục làm và làm. Xem ra năng suất đã đạt đến đỉnh cao rồi. 
Bàn ăn bày biện trên bàn, mỗi món ăn đều được trang trí bắt mắt. Hàn Phong Đằng nhìn bàn ăn rồi nhìn qua cô. Xem ra là sắp được xem một bức tranh nghệ thuật nên hào hứng bày biện những món ăn cũng rất nghệ thuật. Lộ Nhan vui vẻ cười với anh, đây là lần đầu cô cười tươi với anh như vậy. 
-Đây toàn là những món thiếu gia thích, tôi đặc biệt nấu đó ạ. 
-Hmm rất tốt. 
Hàn Phong Đằng vui vẻ tận hưởng bữa ăn. Anh vừa hạ chén là cô lập tức dọn dẹp rồi bày bàn ăn của người làm ra. Lộ Nhan ăn nhanh đến mức khiến dàn người làm vừa khó hiểu vừa lo lắng sợ cô sẽ bị nghẹn. Dì Tư vỗ vỗ lưng cô nhưng cô chỉ cười trừ. 
-Mọi người cũng ăn nhanh đi ạ. 
Ăn uống xong xuôi, Lộ Nhan không quên dọn gọn gàng tất cả mọi thứ. Chạy như bay lên lầu, cô đưa tay gõ cửa. Khuôn mặt rạng ngời, hớn hở ngay sau khi Phong Đằng mở cửa phòng ra. 
-Ăn xong rồi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-phuc-trai-tim-vo-yeu/3725988/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.