Hàn Phong Đằng nói là khó tính nhưng thật ra anh rất nhân nhượng đối với Lộ Nhan. Chẳng hạn như lúc này đây, Lộ Nhan vì bất cẩn mà làm vỡ một chai rượu ngoại vô cùng quý giá của anh. Mọi người trong căn biệt thự đều im lặng cầu bình an cho cô. Sống với thiếu gia bao nhiêu năm, họ sao có thể không biết anh độc tài và lạnh lùng đến thế nào. Sẽ không bao giờ anh chấp nhận cho một lỗi lầm nhỏ nào.
Châm ngôn sống của Hàn Phong Đằng quá rõ ràng, anh ta không thích lời xin lỗi. Anh ta quá cứng nhắc và cầu toàn. Dù là việc nhỏ anh ta cũng không bao giờ để nó mắc sai lầm. Để bản thân không phải xin lỗi thì tốt nhất nên làm tốt công việc của mình.
Mà Khiết Lộ Nhan bây giờ mặt mày cũng tái mét đứng một góc, cúi đầu nhìn những mảnh vỡ tứ tung trên sàn nhà. Bàn chân vì đạp lên một mảnh sành mà chảy máu ra không ít, dù vậy cô cũng không dám nhúc nhích, sợ rằng anh sẽ phát điên mất.
Ấy vậy mà, trái ngược với sự lo lắng của mọi người, Hàn Phong Đằng chỉ lẳng lặng nhìn chai rượu đã vỡ nát dưới sàn rồi nhìn vào bàn chân đang rỉ máu của cô. Không chút gì nóng giận, Hàn Phong Đằng chỉ nhìn qua dì Tư đang đứng cạnh đó.
-Dì Tư cho người dọn dẹp chỗ này đi!
-Dạ vâng thưa thiếu gia.
Lộ Nhan biết là lỗi của mình nên chỉ dám cúi người, miệng lí nhí lên tiếng.
-Xin lỗi thiếu gia, tôi sẽ đền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-phuc-trai-tim-vo-yeu/3725985/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.