Theo lời Tần Triết Viễn, cả hai người còn lại đều cảm thấy không thoải mái, như thể sắp đối diện với một chuyện khủng khiếp nữa.
Nếu lại thêm một lần nữa, Dương Ngữ Ninh e là mình không đủ sức đối phó, vật dụng phòng thân cô mang theo đã rắc hết xuống đường rồi.
Trong lòng Dương Ngữ Ninh âm thầm nguyền rủa cái ngày xui xẻo này, đưa mắt nhìn phía trước. Bên đường quả thực có một người đang đứng.
Nhìn vóc dáng người đứng vẫy xe, là một người đàn ông cao tầm 1m80, xe tiến tới gần hơn, Dương Ngữ Ninh phát hiện đó không chỉ là một người đàn ông, mà còn là một người đàn ông điển trai. Phía sau lưng anh ta còn một người khác, giữa mùa hạ mà ăn mặc kín cổng cao tường, còn đeo kính râm, dáng đứng thẳng tắp như tượng.
Dương Ngữ Ninh thầm nghĩ trong lòng, ai mà đêm hôm rồi còn đeo kính râm, lại đứng dáng như quân nhân thế kia. Càng nghĩ cô càng cảm thấy đối phương có gì đó hết sức kỳ lạ, chỉ tiếc là không có tiếng chuông kêu, không thể phán đoán là ma hay người.
“Là người, cậu dừng xe đi.”
Lão Vương cũng bị cảnh tượng ban nãy dọa cho hồn vía lên mây, lần này chắc chắn đối phương là người mới nhắc Tần Triết Viễn mở cửa xe.
Chiếc xe cảnh sát từ từ dừng lại, người đàn ông đứng vẫy xe khom lưng, nhìn vào trong xe và mỉm cười: “Cảm ơn chú cảnh sát tốt bụng, xe cháu bị chết máy rồi, liệu chú có thể tốt bụng cho cháu và bạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-phu-nguoi-chong-luc-nua-dem/2974209/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.