Ngân Hạnh hoảng loạn, vội quỳ rạp dưới đất, cả người run rẩy như cầy sấy.
Từ Đức phi giận đến n.g.ự.c phập phồng, nghiêng người dựa vào gối mềm, tay xoa ngực, thở dốc mấy hơi:
"Thân thể này của bổn cung… thật vô dụng."
Tư Đồ mỹ nhân không lột quýt nữa, liền bước đến đỡ lấy nàng ta, tay nhẹ vỗ lưng trấn an:
"Tỷ tỷ cũng thật là, có chuyện nhỏ như vậy, sao lại để trong lòng? Thái y từng dặn, thân thể cần tĩnh dưỡng, chớ để nổi giận, bệnh dị ứng cũng sẽ dần tốt lên."
_Bản dịch thuộc về Hân Nghiên Lâu - MonkeyD. Vui lòng không ăn cắp dưới mọi hình thức.
Dtruyen, Truyenfull, Truyenplus, Wattpad, Cáo Truyện,..v..v.. là ĐỒ ĂN CẮP CHƯA ĐƯỢC CHO PHÉP!!!!!~_
Quả thực ba tháng nay Từ Đức phi đóng cửa an dưỡng, bệnh cũng đã thuyên giảm bảy tám phần.
Hiện giờ dẫu có chạm phải phấn hoa hay vật lạ cũng chưa chắc tái phát.
Đáng tiếc, Thái y Sầm Y Chính lại nói năm xưa nàng ta từng ngã xuống nước, thân thể vốn đã yếu, lại dùng t.h.u.ố.c lâu năm chữa bệnh dị ứng, khiến gân mạch hư hao, khí huyết trống rỗng, không những không thể tập võ, mà khả năng có con cũng rất mong manh.
Chứng bệnh này, kiêng kỵ nhất chính là tức giận.
Hễ xúc động liền n.g.ự.c đau, tay chân rũ rượi.
Tư Đồ mỹ nhân và Từ Đức phi vốn thân thiết, thấy nàng ta khó chịu thì càng thêm lo lắng, lời nói cũng thân mật hơn thường ngày.
Cô vừa đến, sắc mặt Từ Đức phi liền đỡ hơn đôi chút.
Sau khi uống viên tĩnh tâm hoàn, Từ Đức phi mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-phi-nuong-nuong-vinh-sung-bat-suy/5004791/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.