Nước Đại Sở kéo dài đến nay, đã trải qua trăm tám mươi năm.
Buổi đầu khai quốc, trăm họ đói nghèo, quốc lực suy yếu, về sau mới dần dựng lại cơ đồ. Có lúc thịnh vượng hưng thịnh, cũng có lúc rối ren loạn thế. Đến đời tổ phụ của Cảnh Hoa Diễm, hết lòng gánh vác, mới có thể giữ vững giang sơn.
Song, triều đình đến nay đã lâu năm, lòng người chao đảo.
Thế gia mọc như rêu phong, văn võ triều thần tranh đấu lẫn nhau, trong ngoài triều đình đều rối ren, chính lệnh khó truyền xuống dưới. Bên ngoài tuy vẫn phồn hoa, nhưng Cảnh Hoa Diễm trong lòng hiểu rõ, hết thảy chỉ là hoa trên giấy, gió nổi lên là tan.
Lại thêm hoàng tộc đông đúc, thân vương công tử khắp nơi, quyền lực trong cung bị tông thân giữ chặt, lại nắm lấy kho lương bạc và tài vật, lâu dần trở thành sâu mọt của quốc khố.
Nếu muốn nhổ bỏ những độc căn ấy, tất phải đánh đổi, phải kiên gan chịu gió mưa, mới mong có ngày sáng rõ.
Một cuộc đổi mới, sắp thành hình.
Những chuyện này, Cảnh Hoa Diễm tự nhiên không thể nói rõ với Nguyễn Hàm Chương. Hiện nay trong cung phần lớn đều là tiểu thư thế gia, chỉ có nàng là một người đặc biệt, xem ra không thuộc phe nào.
Chuyện xảy ra ở Thọ Khang cung hôm ấy, hắn đều biết cả. Nguyễn Hàm Chương dám không nể mặt Từ Đức phi lẫn Chu Nghi phi, đủ thấy nàng không muốn bị lôi kéo vào phe phái nào.
Là người có thể dùng.
Nhưng có dùng được hay không, có dám bước tiếp hay không, còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-phi-nuong-nuong-vinh-sung-bat-suy/4799475/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.