Lạc Dạ Thần vốn là muốn đến chào hỏi xong liền nhanh chóng rời đi.
Nơi có Thái Tử và Tiêu Trắc Phi ở cùng 1 chổ, hắn không muốn ở lại lâu hơn dù chỉ là một khắc.
Nhưng Tiêu Trắc Phi lại rất nhiệt tình.
- Hẹn trước không bằng ngẫu nhiên gặp. Cũng đã đến đây rồi, không bằng Vương gia cũng ngồi xuống cùng
ăn cơm?
Lạc Dạ Thần chỉ cảm thấy nữ nhân này không có lòng tốt đến vậy, hắn muốn lên tiếng từ chối. Nhưng
Thường công công đã đi trước một bước, bày bát đũa sẵn cho hắn, còn làm ra tư thế xin mời ngồi.
Tất cả mọi người trong phòng đều nhìn về phía hắn, ánh mắt cứ như đang rất mong chờ hắn ngồi xuống.
Loại cảm giác được chú ý này, làm cho trong lòng hắn lại thấy có chút đắc ý.
Hắn nghĩ, nếu đối phương đã thành tâm thành ý mời hắn như vậy, thì hắn cũng nên cho nàng 1 chút mặt mũi.
Lạc Dạ Thần kéo ghế ngồi xuống.
Tiêu Hề Hề gắp một cánh gà đặt vào trong bát của hắn, cười đến mặt mày cong cong:
- Đây là món ăn đặc biệt nổi tiếng nhất ở tửu lâu này. Tên là Cánh Gà Nói Lời Chân Thật, mời Vương gia
nếm thử.
Lạc Thanh Hàn cùng Thường công công nhìn cánh gà kia, biểu cảm trên mặt là 1 lời khó nói hết.
Vừa rồi bọn họ tận mắt chứng kiến Tiêu Hề Hề không cẩn thận làm rơi cánh gà kia xuống đất. Đại khái bởi
vì luyến tiếc nên Tiêu Hề Hề lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-phi-luc-nao-cung-muon-duoc-luoi-bieng/3353052/chuong-517.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.