Tiêu Hề Hề ngáp 1 cái, Bảo Cầm liền dìu nàng đứng lên.
Mặc Hoạ cung kính tiễn họ ra cửa Lân Đức Điện.
Sau khi trở lại Thanh Ca Điện, Bảo Cầm đem canh gà đi hâm nóng.
Tiêu Hề Hề 1 hơi uống sạch sẽ.
Món canh gà này thật thơm, thật vừa miệng, thịt gà cũng mềm, vô cùng ngon.
Bảo Cầm cảm thán:
- Đêm nay thật sự đáng tiếc.
Thật vất vả Tiêu Trắc Phi mới chủ động 1 lần, vậy mà không thấy Thái Tử đâu.
Tiêu Hề Hề phụ hoạ:
- Đúng là rất đáng tiếc.
Canh gà ngon như vậy, Thái Tử lại không được ăn, đúng là không có lộc ăn mà!
Bảo Cầm an ủi:
- Không sao! Ngày mai chúng ta tiếp tục đến. Đi thêm vài lần chắc chắn sẽ gặp được Thái Tử.
Tiêu Hề Hề tràn đầy mong đợi hỏi:
- Ngày mai ngươi định làm món gì để đưa cho Thái Tử?
Bảo Cầm:
- Hầm canh cá nha!
Hai mắt Tiêu Hề Hề toả sáng:
- Được! Được!
Bảo Cầm: (+_+)
Nàng chuẩn bị thức ăn là cho Thái Tử, vì sao Tiêu Trắc Phi lại hưng phấn như vậy?
Nhưng mà nghĩ lại, Bảo Cầm lại thấy an tâm 1 chút. Vốn dĩ nàng còn lo lắng Tiêu Trắc Phi sẽ vì không gặp
được Thái Tử mà thất vọng chán nãn. Bây giờ xem ra, tâm tình Tiêu Trắc Phi dường như cũng không tệ lắm.
Sáng sớm hôm sau.
Bảo Cầm canh chuẩn thời gian, mang theo hộp cơm, đi cùng Tiêu Trắc Phi ra ngoài.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-phi-luc-nao-cung-muon-duoc-luoi-bieng/3353020/chuong-500.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.