Buổi tối, Đoạn lương đệ nằm trên giường suy nghĩ chuyện của Thái tử, trằn trọc mãi không ngủ được.
Thế nên nàng không ngủ nữa, mặc y phục ra ngoài đi dạo, cố gắng điều chỉnh tâm trạng của mình.
Không ngờ, nàng tình cờ Thái tử từ bên ngoài trở về.
Đoạn lương đệ âm thầm theo sau, muốn tạo bất ngờ từ phía sau cho Thái tử.
Trước kia, nàng thường chơi với các ca ca tỷ tỷ như vậy trong phủ Đoan Quốc Công, mỗi lần ca ca tỷ tỷ đều rất ngạc nhiên.
Ai mà biết nàng còn chưa kịp chạm vào Thái tử, đã bị ngài ấy một chưởng đánh bay!
Cũng may Lạc Thanh Hàn dùng một chút nội lực, chỉ đánh bay không làm nàng bị thương.
Lạc Thanh Hàn lạnh lùng nhìn nàng "Nàng lén lén lút lút định làm gì? Muốn đánh lén ta à?"
Đoạn lương đệ nghe vậy, hận không thể hộc máu tại chỗ.
Nàng là một nữ tử yếu ớt, tay trói gà không chặt, sao có thể đánh lén một nam nhân cao lớn như ngài ấy?
Nàng cố gắng gượng dậy, ôm cái bụng đau nhức, sắc mặt tái nhợt đến đáng thương.
"Thần thiếp chỉ muốn chào hỏi Điện hạ mà thôi."
Lạc Thanh Hàn lạnh lùng nói "Lần sau khi chào hỏi, nhớ lên tiếng trước, đừng đánh lén ta từ phía sau, lần này ta không dùng lực mạnh, lần kế ta không dám chắc."
Đoạn lương đệ vô cùng ấm ức "Thần thiếp sai rồi."
Đợi Thái tử bước vào tẩm điện, nàng giậm chân giận dữ.
"Đúng là khúc gỗ không hiểu phong tình!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-phi-luc-nao-cung-muon-duoc-luoi-bieng/3061810/chuong-265.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.