Lạc Thanh Hàn cụp mắt nhìn nàng "Nàng cảm thấy bị ép ngủ cùng với một người mình không thích, là một loại hạnh phúc à?"
Tiêu Hề Hề nghẹn họng.
Khuôn mặt anh tuấn của Lạc Thanh Hàn dưới ánh trăng tỏa ra sắc lạnh nhàn nhạt, như khối ngọc không tì vết, thoạt nhìn đẹp đẽ nhưng lại có cảm giác lạnh lẽo.
"Biết khác biệt lớn nhất giữa con người và động vật là gì không? Con người có cảm xúc, động vật thì không, chỉ có động vật mới không quan tâm đến cảm xúc, không quan tâm chúng là ai, động dục thì giao phối."
"Nếu ta giống như động vật giao phối với những nữ nhân đó, ta không thấy hạnh phúc, chỉ thấy nhục nhã ghê tởm."
"Bọn họ muốn ta sinh con chỉ vì muốn dễ dàng khống chế ta hơn. Ta sẽ không để bọn họ đạt được mong muốn, ta sống đã đủ khổ rồi, tuyệt đối không để con của ta cũng trở thành công cụ trong tay người khác."
Tiêu Hề Hề "Điện hạ vẫn còn trẻ, không cần phải lo về việc sinh con, sau khi người đăng cơ, nghĩ tới chuyện con cái cũng không muộn."
"Nàng thấy ta còn hi vọng đăng cơ sao?"
Tiêu Hề Hề không chút do dự nói "Đương nhiên!"
Lạc Thanh Hàn tự giễu "Chính ta còn không có tự tin, nàng lấy đâu ra tự tin?"
"Điện hạ quên thần thiếp có thể bói toán rồi sao? Thần thiếp có thể bói ra được Điện hạ nhất định sẽ đăng cơ, được như ước nguyện."
Lạc Thanh Hàn không biết là mình tin lời nàng, hay là không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-phi-luc-nao-cung-muon-duoc-luoi-bieng/3061806/chuong-264.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.