Editor: Robinson
Tiêu Hề Hề đánh giá nàng từ trên xuống dưới, kinh ngạc hỏi: "Nhà ngươi có người mất à?"
Ty Trúc sững người.
"Tiểu chủ vì sao lại hỏi như vậy?"
Tiêu Hề Hề càng thêm khó hiểu: "Nhà ngươi nếu không có người mất, sao lại mặc một thân đồ tang? Không sợ đen đủi sao?"
Ty Trúc bị nghẹn đến thiếu chút nữa thở không nổi.
Nàng ta nỗ lực nén cơn giận xuống, miễn cưỡng biểu lộ ra nét tươi cười.
"Tiểu chủ thật biết nói đùa."
Tiêu Hề Hề cùng Bảo Cầm đi qua Ty Trúc, cách một đoạn xa, Ty Trúc vẫn có thể nghe được cuộc đối thoại của hai người.
"Tiểu chủ người không biết sao? Có câu, muốn đẹp cần đặt chữ hiếu làm đầu, Ty Trúc cô nương một thân phục trang như vậy, chắc là muốn bản thân trở nên xinh đẹp hơn chút."
"Thời buổi này tiểu cô nương vì xinh đẹp, thật là quần áo nào cũng dám mặc, ta nếu mặc bộ này trở về, khẳng định bị cha ta đánh chết."
"Tiểu chủ là lương đệ của Thái tử, tướng quân không dám đánh người đâu ạ."
...
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Tần Cảnh Ký
2. Trời Sinh Thích Em
3. Chạy Nạn Không? Ta Có Bàn Tay Vàng!
4. Tiểu Thư Tình
=====================================
Ty Trúc tức giận đến mặt xanh mét, thiếu chút nữa cắn phải lưỡi.
Tiêu lương đệ nhìn thì ngây ngốc, không nghĩ lại nói chuyện thâm độc như vậy!
Nàng cúi đầu nhìn bộ váy trắng của mình.
Tiên khí phiêu du như vậy, sao lại nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-phi-luc-nao-cung-muon-duoc-luoi-bieng/3061672/chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.