Editor: Miacheg
Thạch Anh cười nói: "Hoàng Hậu nương nương nói lần này chỉ là dạy cho các ngươi một bài học nhỏ, nếu sau này lại tái phạm, toàn bộ đánh chết."
Mấy người bên cạnh còn đang kêu rên nghe vậy thì cả kinh, không dám thét lên tiếng nào nữa, chỉ có thể nhỏ giọng nức nở.
Thường công công chịu đau nói: "Nô tài tuân lệnh."
Sau khi Thạch Anh đi xa, Thường công công lúc này mới thả lỏng chút, hắn bảo những cung nữ và thái giám đang bị trừng phạt trở về nghỉ ngơi.
Trong cung có y sĩ cùng y nữ chuyên chữa trị cho thái giám và cung nữ, nhưng sáu người bọn họ vì bị trừng phạt mà bị thương, theo quy củ thì không có tư cách yêu cầu y sĩ và y nữ đến chữa trị vết thương cho mình.
Bọn họ chỉ có thể cắn răng chịu đựng, sống sót thì không sao, không sống được thì chỉ có thể bọc chiếu rơm, đưa ra ngoài cung, chôn ở đâu cũng được.
Mặc dù Thường công công không đề cập đến hình phạt, nhưng Lạc Thanh Hàn vẫn biết việc này.
Hắn trong lòng cảm thấy thật mỉa mai.
Mẫu hậu ngoài mặt vì hắn trừng phạt những nô tài vô dụng, nhưng thật ra là đang cảnh cáo hắn không được giở trò.
Hắn là con cờ trong tay bà ấy.
Là một con tốt, điều quan trọng nhất là phải ngoan ngoãn và nghe lời.
Lạc Thanh Hàn thờ ờ nói: "Kêu Thường Hỉ lại đây."
"Vâng."
Ngay sau đó, Thường công công khập khiễng đi vào.
Bởi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-phi-luc-nao-cung-muon-duoc-luoi-bieng/3061627/chuong-172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.