Editor: Miacheg
Tần Hoàng Hậu: "Đang yên lành, Thái Tử sao đột nhiên lại nhiễm phong hàn?
Thạch Anh: "Nghe nói đêm qua Thái Tử bị cảm, buổi tối có chút khó chịu, Thường Hỉ mời thái y cho Thái Tử, nhưng Thái Tử nói không có gì nghiêm trọng, ngủ một chút là sẽ không sao. Ai biết được sau khi sáng nay thức dây, bệnh của Thái Tử không có chuyển biến tốt, ngược lại còn trở nên nặng thêm."
Tần Hoàng Hậu khẽ nhíu mày: "Nhiều người như vậy, ngay cả một Thái Tử cũng không chăm sóc tốt, phế vật."
Thạch Anh cúi đầu, không dám phát ra âm thanh gì.
"Truyền lệnh của bổn cung, toàn bộ người hầu của Thái Tử bị phạt lương bổng một tháng, người trực đêm tối qua bị phạt hai mươi trượng, nếu tình trạng này còn tiếp tục xảy ra, trực tiếp đánh chết."
Thạch Anh đáp: "Vâng"
"Bên cạnh Thái Tử có ai hầu hạ không?"
Thạch Anh thành thật trả lời: "Hôm qua Thái Tử đã gặp Tiêu Lương đệ cùng Đại hoàng tử, tiểu quận vương Nhiếp Trường Bình."
Tần Hoàng Hậu không nhớ Tiêu Lương đệ là ai.
Thân Châu thấp giọng nhắc nhở: "Tiêu Lương đệ là trưởng nữ của Trung Võ tướng quân, năm ngoái nàng nhập cung, tại yến tiệc mừng thọ của người, Tiêu Lương đệ tặng người một gốc cây nhân sâm lâu năm.''
Nhắc đến nhân sâm, Tần Hoàng Hậu lập tức nghĩ đến.
"Là nàng à."
Năm nay Hoàng Hậu nhận được rất nhiều quà, ngoài bức thư pháp và bức tranh do Thái Tử tặng, trong đó thứ khiến nàng ấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-phi-luc-nao-cung-muon-duoc-luoi-bieng/3061624/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.