Sáng sớm, Ngọc Yên tỉnh dậy. Lúc ngủ trên dải lụa nàng không cử động được chút nào, cứ tư thế đó đến sáng làm nàng uể oải. Ngọc Yên bắt đầu tập thể dục,xoay tay xoay chân vặn cổ. Kiểu tập thể dục kì quái của nàng chưa từng thấy qua.
-Aaa, già rồi già rồi...
Nàng vặn vẹo xương khớp không biết ai đó đã thức dậy nhìn nàng. Hắn nhìn cười tư thế buồn cười, cái bộ mặt đáng ghét của nàng, thật là không thể không cười.
-Dậy rồi thì lên tiếng, không nên nhìn lén người khác.
Ngọc Yên liếc xéo hắn. Nhìn bộ dáng yêu nghiệt của hắn, không nhịn nổi chỉ muốn đá một phát. Hắn vẫn trơ bộ mặt đó không trả lời không ý tứ.
-Hay Hoàng thuợng cũng muốn tập thể dục, Hoàng thuợng muốn cũng được. Tất nhiên, phải trả phí...
Khóe miệng Vũ Lăng Nguyên giật giật, hình như cô nương này một ngày không đấu khẩu với hắn không chịu nổi lại còn ra bộ dạng tham tiền nữa chứ.
-Hoàng thượng, người cũng nên tập thể dục đi... Để xem, bộ dạng này chừng hai năm nữa không đủ cho ba ngàn giai lệ đâu... Còn nữa, bị tim, tắc mạch máu, thoái hóa xương khớp...
Ngọc Yên ra sức quảng cáo, mục đích đương nhiên kiếm tiền. Phải, đào mỏ từ tay quý ông giàu có quyền thế nhất nước thì nàng là tay mơ rồi.
Ai kia nghiến răng ken két, hắc tuyến đen khì.
-Hàn... Ngọc... Yên!
Hắn không hiểu cái tập thể dục là gì, nhưng cách tập quái dị của nàng sao hắn chấp nhận. Còn cách nói mỉa mai kia, hắn hận không thể băm nàng vạn mảnh.
Nàng kia,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-phi-bo-tron/1324568/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.