Hàn Nhạn xoay người sang chỗ khác, thì nhìn thấy nhóm người đứng trướcmặt nàng chính là Phó Vân Tịch, Hách Liên Dục, Vệ Như Phong và một chàng trai xa lạ.
Tiếng hừ lạnh do Vệ Như Phong phát ra. Hắn bước lên một bước, dùng ánhmắt khinh bỉ nhìn Hàn Nhạn, mở miệng nói: "Không ngờ lòng dạ của Trangtứ tiểu thư lại ác độc như thế. Ngay cả tỷ tỷ mình cũng không tha."
Ánh mắt Hàn Nhạn lướt nhìn qua bốn người này. Bốn người họ có người caoquý hiên ngang, có người xinh đẹp diễm lệ, có người ôn hòa lễ độ. Kể cả chàng thiếu niên xa lạ kia, cũng tuấn tú trẻ trung, căng nhựa sức sốngnhư phong lan. Nếu bọn họ xuất hiện trong đám đông, chắc chắn sẽ dễ dàng cướp lấy biết bao trái tim của các tiểu thư chốn khuê các.
Chẳng qua dưới tình huống này, thật sự không phải là lúc thích hợp đểthưởng thức vẻ đẹp. Đặc biệt…là đang làm chuyện xấu còn bị người khácphát hiện. Ánh mắt Hàn Nhạn dừng lại trên người Vệ Như Phong. Biểu lộkhinh bỉ trên khuôn mặt của Vệ Như Phong khiến Hàn Nhạn nhìn thấy rấtchói mắt. Bất luận từ kiếp trước đến kiếp này, hình như Hàn Nhạn nàngđều chưa từng được người này xem vào mắt. Có lẽ ông trời đã định trước,Trang Ngữ Sơn quả thật có phúc lớn. Kiếp trước khi mình bị sơn tặc bắtđi, cũng không hề có mấy thanh niên tài tuấn này đến bất bình thay. Nghĩ đi nghĩ lại, nàng nở một nụ cười mỉa mai.
Vệ Như Phong không biết Hàn Nhạn đang suy nghĩ điều gì. Hôm nay hắn vàvài người trong điều cùng đi đến chùa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-nu-kho-cau/1606724/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.