Không có ai biết, nàng đã phải trả giá lớn như thế nào mới đạt được bútpháp dày công tôi luyện như vậy. Kiếp trước, sau khi thoát khỏi tay sơntặc, nàng đã tự đóng chặt bản thân, suốt ngày tự nhốt mình ở trong Thanh Thu Uyển. Mỗi đêm đều luôn gặp phải những cơn ác mộng liên tiếp, khôngcách nào ngủ được, cho nên mới đốt đèn dầu, viết chữ vẽ tranh để giếtthời gian, tạm thời quên mất những bóng ma kia.
Trên đời nào có nhiều thiên tài như vậy, cũng chỉ là quá quen thuộc màthôi, cùng một loại tranh chữ, luyện một trăm lần, luyện một ngàn lần,cho dù hỏng cũng có tới bảy phần thành công. dVì vậy mặc dù kiếp trướcthư pháp của nàng chỉ thuộc loại thường thường, nhưng trải qua nhiều đêm khó ngủ như vậy, cũng liền đạt được cách vẽ phóng khoáng ngang tàng như hôm nay.
Bờ môi khẽ nhếch lên một nụ cười chua xót, người đời từ trước tới naychỉ nhìn vào cảnh tượng náo nhiệt của người trước mắt, đâu hiểu được máu và nước mắt ở trong đó.
Chàng trai trẻ tuổi anh tuấn bình tĩnh quan sát tiểu cô nương trongsảnh, cái cảm giác cô đơn và bi thương rõ rệt trên người nàng lại khiếncho chàng giật mình một lần nữa, đồng thời cũng khiến cho chàng càngngày càng tò mò. Đủ loại dấu hiệu cho thấy, cách xử sự của tiểu cô nương này căn bản không giống như một người mười hai tuổi nên có, ở trênngười nàng, đến tột cùng là đã xảy ra chuyện gì?
Hoàng Thượng cười ha ha, liên tục nói ba chữ "Tốt": "Không ngờ Đại Tôngta còn có nhân tài như vậy! Thông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-nu-kho-cau/1606711/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.