14. 
Lục Ngôn Hòa có lẽ không ngờ ta sẽ đột nhiên bước vào. 
Một tay lật sách, một tay cầm lọ sứ. 
Toàn thân cứng đờ. 
"Ngươi..." 
Ta hơi ngập ngừng nhìn Lục Ngôn Hòa, lại nhìn đĩa thức ăn bên cạnh hắn. 
Mặt Lục Ngôn Hòa lập tức đỏ bừng. 
Nhưng việc đầu tiên hắn làm là gắp một miếng thịt ăn. 
Ta giật mình, vội vàng ngăn lại: "Ngươi bỏ thứ gì vào trong đó? Sao có thể ăn bừa được!" 
Lục Ngôn Hòa không nói gì. 
Chỉ nhân cơ hội ăn thêm một miếng. 
"Ngươi—" 
Ta vừa tức vừa lo. 
Nhưng ngay sau đó tay bị nắm chặt. 
Nơi da chạm vào nóng bừng. 
"Là một loại hợp hoan tán không mạnh." Lục Ngôn Hòa mím môi, nói với giọng buồn bực. 
Hắn cúi đầu không dám nhìn ta, nhưng tay lại càng nắm chặt hơn: 
"Vốn dĩ cũng không định cho ngươi ăn. Yên tâm, dù có trúng độc cũng không liên quan đến ngươi!" 
Lời này mang theo sự tức giận. 
Nhưng khi ta nghe thấy "hợp hoan tán" ba chữ này, đầu óc như bị đập mạnh một cái. 
Lại nghĩ đến những lời nghe thấy trước đó. 
Có chút mơ hồ không biết làm sao. 
"Ngươi là đồ ngốc à!" 
Thấy ta mãi không phản ứng, Lục Ngôn Hòa càng tức giận. 
Đuôi mắt hơi xếch nhiễm một vệt đỏ. 
Hơi nóng càng rõ rệt. 
"Hay là ngươi thực sự thích tên thư sinh bên cạnh, hắn đẹp hơn ta sao?" 
Lục Ngôn Hòa đột nhiên tiến sát, nhìn chằm chằm ta, nghiến răng hỏi. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-nhan-kinh-thanh/3577704/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.