Linh bà bà lập tức trầm mặc, một lát sau cười lạnh một tiếng nói: “Đạo Phong, người nói ta là ai cũng đều không quan trọng, ngươi dám nhập trận cùng ta chiến một trận không?”
“Ta sẽ đi tìm người, rất nhanh thôi.”
“Ha ha ha, ta chờ ngươi!”
Yên khí dần dần tan đi, mặt người cũng đã biến mất.
Đạo Phong khẽ cười một tiếng, xoay người nhìn lại, bọn Lão Thu đều mang vẻ mặt thất thần, tuy vừa rồi chỉ là một luồng thần niệm của Linh bà bà, vẫn là làm cho bọn họ cảm thấy rất chấn động.
Dù sao cũng là đại boss.
Đạo Phong một lần nữa vào nhà, nói với Lão Quách: “Ta đi tìm bà ta.”
“Tìm bà ta? Đi cổ mộ.”
“Không, đi Hiên Viên sơn.”
Cái gì!
Lão Quách sợ run vài giây, cả kinh nói: “Người điên rồi a, người đi Hiên Viên sơn làm gì!”
“Tất nhiên là đi giết Tinh Nguyệt Nô.”
Những lời Đạo Phong thản nhiên nói ra bay tới mấy cái lỗ tai của bọn Lão Quách, cũng là tràn ngập rung động.
Giết Tinh Nguyệt Nô...
“Không, Đạo Phong, chuyện này không có khả năng làm được!” Lão Quách hai tay ấn bờ vai của hắn, “Ngươi đừng xúc động a! Ta không cho ngươi đi!”
Đạo Phong yên lặng nhìn hắn, “Chẳng lẽ ngươi không muốn cứu Thiếu Dương?”
“Đương nhiên!” Lão Quách không cần nghĩ ngợi, tình cảm của hắn đối với Diệp Thiếu Dương không cần gì phải nói.
Đạo Phong cười nói: “Vậy còn nói gì nữa.”
“Nói, ta đương nhiên phải nói!” Lão Quách cầm lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-nhan-diep-gia-thon/3696423/chuong-2717.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.