Nhưng Đông Hoàng Chung lại khác, không nói đến đã bị mình tế luyện, trở thành bản mạng pháp khí của mình, người khác không thể dùng, cho dù thực có cường giả có thể tế luyện Đông Hoàng Chung hơn nữa sử dụng nó, thực lực người này so với bản thân Hậu Khanh cũng không kém là bao, tuyệt đối sẽ không bán mạng cho gã.
Như vậy, gã bức thiết điểm danh đòi Đông Hoàng Chung như thế, chỉ có một nguyên nhân: gã sợ
hãi.
Ít nhất là kiêng kị.
Đã biết một điểm này, Diệp Thiếu Dương càng không thể đem đòn sát thủ cuối cùng này giao cho gã, nếu không, tất cả bọn họ nhóm người này vô cùng có khả năng phải táng thân nơi đây.
Hắn đến, đương nhiên là vì cứu Lãnh Ngọc, nhưng nếu cuối cùng Lãnh Ngọc chưa thể cứu được, ngược lại đặt vào tính mạng nhiều huynh đệ như vậy, đây là điều hắn tuyệt đối không làm ra được nếu không hắn không phải Diệp Thiếu Dương. Bởi vậy, chỉ còn lại có một con đường: bắt Hậu Khanh, ép hỏi gã tung tích của Lãnh Ngọc!
Tuy nghe qua quả thực không thể tưởng tượng.
Nhưng, chuyện Liên Minh Tróc Quỷ làm, một cái nào không phải loại không thể tưởng tượng?
Thất Tinh Long Tuyền Kiếm bổ xuống, Hậu Khanh ý đồ cướp đoạt thất bại, đành phải tránh đi lưỡi kiếm, bứt ra bay về phía sau mười mét, yên lặng nhìn Diệp Thiếu Dương.
Đám người Tứ Bảo phi thân lên, tới phía sau Diệp Thiếu Dương, vẻ mặt ai cũng ngưng trọng.
Diệp Thiếu Dương cuối cùng nói câu nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-nhan-diep-gia-thon/3696274/chuong-2568.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.