“Ngươi yên tâm, Lãnh Ngọc rất khỏe. Cô ấy bảo ta chuyển lời ngươi, cô ấy phải ở lại chỗ này, thành hôn với ta, ngươi không cần đến tìm cô ấy nữa.”
“Ngươi đánh rắm!” Diệp Thiếu Dương giận dữ, rất hiếm thấy mắng một câu.
Hậu Khanh ngược lại không tức giận, trên mặt vẫn mang theo một ý cười ái muội không rõ, nói: “Diệp Thiếu Dương, nếu không phải ta ngày đó cứu Lãnh Ngọc đi, để cô ấy lại Không Giới, đối mặt các phương thể lực cùng âm ty, người thật sự có thể mang cô ấy đi? Chỉ sợ cô ấy bây giờ đã bị nhốt vào Chiêu Ngục, ngay cả người cũng không có kết cục tốt.”
Diệp Thiếu Dương cúi đầu trầm ngâm, nói: “Tuy ngươi ý đồ không thuần, nhưng chuyện này ta quả thực cảm tạ người, nhưng người nếu muốn chiếm hữu Lãnh Ngọc, quả thực nằm mơ. Cho dù ngươi là thi vương cũng vô dụng.”
Hậu Khanh mỉm cười không lên tiếng.
“Ngươi đừng dài dòng nữa, nói mau lên, người muốn cái gì!” Lão Quách chen vào một câu, hắn nhìn mà hiểu được, Hậu Khanh đã có thể nói nhiều như vậy, tự nhiên là muốn đàm phán điều kiện, mà bọn họ lại cần tiết kiệm thời gian, dù sao nơi này là đại bản doanh Thị tộc, không thể ở lâu.
Hậu Khanh hỏi Diệp Thiếu Dương: “Ngươi muốn gặp Lãnh Ngọc sao?”
“Đừng nói lời thừa, có điều kiện nói mau!”
Hậu Khanh đi về phía trước vài bước, nói: “Ta nghe nói, Sơn Hải n ở trên người ngươi, ngươi nếu muốn gặp Lãnh Ngọc, thì lấy Sơn Hải n đến đổi.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-nhan-diep-gia-thon/3696273/chuong-2567.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.