Tạ Vũ Tình nhún vai,”
Điều đó ai biết, ta là cảnh sát, ngươi có ý tưởng cũng không dám đâu.”
Diệp Thiếu Dương thiếu chút nữa té xỉu.
Tạ Vũ Tình liếc mắt nhìn hắn, “Lại nói ta cũng chưa câu dẫn ngươi nha, các ngươi hai người lại ở chung một gian phòng…..”
“Là một đống phòng ở, không phải một gian phòng.”
Diệp Thiếu Dương sửa đúng lời.
“Cũng không sai biệt ý từ lắm.”
“Kém nhiều.”
Diệp Thiếu Dương trợn trắng mắt, “Ngươi nói có một chữ sai, đem ta cùng vũ vũ trong sạch của hai người mạt sát.”
“Ai biết các ngươi khi ngủ có chạy chung vào trong một gian phòng?”
Tạ Vũ Tình bày ra tư thái của đại tỷ, giảng đạo nói “Ngươi mới vào xã hội, chưa hiểu nhân tâm hiểm ác, ngươi xem nàng rất đơn thuần đi,nhưng nàng tham gia vào giới giải trí, rốt cuộc bản tính của nàng dạng gì, ngươi cũng không biết, đừng nhìn nàng nhỏ tuổi, nhìn đáng thương, dễ dàng lừa gạt những tiểu tử ngốc như ngươi như chơi…..”
Diệp Thiếu Dương nhíu mày nhìn nàng, buột miệng cười “ta lại không có tiền, dụ dỗ ta làm chi?”
“Ngươi sẽ bắt quỷ, người ta tùy tiện hiến thân, làm ngươi phục tùng làm việc cho nàng, hoặc nói nàng tịch mịch, buổi tối muốn tìm người bồi tiếp ….
sao, đúng không, Ngươi có thể cam đoan ngươi không chủ động, vạn nhất người ta chủ động, người ta như hoa như ngọc mỹ nữ, ngươi có thể giữ lòng được không?”
“đệch, ngươi nói càng ngày càng không ổn”
Tạ Vũ Tình hừ một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-nhan-diep-gia-thon/3694032/chuong-326.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.