Tạ Vũ Tình nhún vai, tỏ vẻ nghe theo hắn an bài.
“Tiểu Diệp Tử, ngươi chừng nào thì thông tri sư phụ ngươi tới? còn có, ngươi nói muốn ở trong nhà chờ, thiên tài là cái trận gì, khi nào bố trí, mấy cái đó ta thế nào cũng không biết?”
Tiểu Mã vẫn luôn nhịn đến bây giờ, mới đem mấy vấn đề tồn tại trong đầu vứt ra.
Diệp Thiếu Dương không trả lời, từ đai lưng lấy ra một trương linh phù, gấp thành hạc giấy, thổi vào một hơi, hạt giấy quạt cánh, từ cửa sổ bay ra ngoài.
Trang Vũ Ninh lần đầu tiên nhìn thấy hình ảnh này, cả kinh cằm muốn rơi xuống đất.
“Thiếu Dương ca, đây là pháp thuật gì, nó bay đi ra ngoài làm gì?”
“Nó bay đến nóc nhà để canh chừng cho chúng ta, chút tài mọn mà thôi, nó có linh lực duy trì một giờ, ở phía trước cho dù có quỷ khấu tiến đến, ta cũng có thể cảm giác được ”
Diệp Thiếu Dương thở hắt ra, nói “Hiện tại tuyệt đối an toàn.
Cùng các ngươi nói thật đi, những sự tình hồi nãy, đều là ta ngụy tạo ta, Ta cũng không biết sư phụ ta có ở trên núi hay không, như thế nào tìm được hắn? cũng không có thiên địa tam tài trận gì, hết thảy dùng để lừa cái con quỷ thi kia.”
Nói xong, nói xong Diệp Thiếu Dương khóe miệng hiện lên tia mỉm cười đắc ý, phân biệt nhìn mọi người Quả nhiên, ba người nghe hắn nói xong đương trường đều hóa đá, “Vì cái gì, không phải ngươi đã thu nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-nhan-diep-gia-thon/3694031/chuong-325.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.