*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 
Dịch: Thành Đạt 
Biên: Lê Diệu Linh 
Uông Đình lập tức giải thích: "Có chứ, muốn từ chỗ chúng ta đang nấp sang đó bắt buộc phải leo qua một hẻm núi, vách núi cao như vậy không dễ tập kích nên bọn chúng chỉ phái mấy người canh giữ các vị trí trọng yếu. Vốn dĩ con đường núi các cậu vừa đi kia cũng có người canh gác, nhưng đã bị tôi điều đến nơi khác rồi..."  
Diệp Thiếu Dương cả kinh nói: "Em có thể điều động bọn hắn?" 
Uông Đình nghe xong, cười thần bí: "Em đã hạ cổ lên người bọn họ, bọn họ sẽ nghe theo sự sắp xếp của em, trừ phi dùng Thí Tâm Thuật, bằng không nếu chỉ nhìn bề ngoài không ai có thể phát hiện được."  
*Thí tâm thuật: thuật thử lòng người 
Lúc này không riêng gì Tiểu Mã mà ngay đến cả Diệp Thiếu Dương cũng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi:"Còn có loại cổ thuật thần kỳ như vậy?"  
Uông Đình cười nói: "Không ở trên núi sao biết núi cao, Thiếu Dương ca không hiểu rõ cổ thuật cho nên cảm thấy thần kỳ, giống chúng em thấy đạo thuật anh dùng cũng vô cùng thần kỳ vậy. Chỉ cần một lá linh phù nho nhỏ là có thể hàng yêu trừ ma."  
Diệp Thiếu Dương gật đầu, đây quả là như vậy. 
Mọi người đi theo hướng Kim Soái đã đi dưới vách núi, không tới 10 phút cũng đến Tử Nhân Câu. Phía sau là 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-nhan-diep-gia-thon/3693928/chuong-222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.