Edit: Cá Mặn
Beta: Tam
Xem xong, tim Trương Chiêu Ngưng đập thình thịch, cậu gần như có thể chắc chắn người đăng bài viết này là Trình Vân Lãng, cậu là bạn cùng phòng trai thẳng mà cậu ta nói.
Bây giờ cần phải xác nhận một chuyện!
“Alo, Khởi Thanh, tôi hỏi cậu, lần trước tôi uống say là cậu đưa tôi về à?”
“Không phải. Tôi có tha cậu nổi đâu? Là bạn cùng phòng của cậu tới đón đấy. Hơn nữa …”
“Nói!”
“Hơn nữa cậu ta còn bế cậu về đó.”
“Cái đờ mờ!”
“Cậu đừng giận …”
Chu Khởi Thanh còn chưa nói xong thì bên kia đã tắt máy.
Cậu gọi ngay cho Trình Vân Lãng.
“Alo?”
“Alo.”
“Cậu đang ở đâu đấy?”
“Ở nhà.”
“Tôi qua lấy sổ tay.”
Nói xong thì vội vàng tắt điện thoại, cậu chạy thẳng xuống công ty rồi đón xe đến nhà Trình Vân Lãng.
Chạy nhanh quá, trên đường còn trẹo chân một cái.
Nhịn đau tiếp tục chạy.
Giữa đường cậu còn mở bình luận xem, bên dưới toàn nói:
“Emma quá hèn mọn, yêu phải trai thẳng thảm quá.”
“Hức hức hức [che miệng khóc], trai thẳng đúng là thuốc độc.”
“Chủ thớt nhào vào lòng tui đây này, ôm cho cái.”
“Tui thấy chủ thớt như muốn yêu đơn phương ấy, không thèm hỏi gì cả.”
“Lầu trên không hiểu thì đừng nói bừa. Nếu biết là trai thẳng sẽ muốn lưu giữ lại kí ức tốt đẹp, đương nhiên là sẽ không nói ra rồi.”
…
Tới dưới nhà Trình Vân Lãng, cậu chạy từ ba bước cũng thành hai bước.
“Cộc cộc cộc.”
Trình Vân Lãng đang cầm sổ tay của cậu âm thầm buồn rầu.
Nghe tiếng gõ cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-ngheo-yeu-nhau-di/154524/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.