🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Lặn dọc theo hồ nước.

Càng đi xuống, Diệp Viễn kinh ngạc phát hiện linh khí Thiên Địa trong hồ càng đậm đặc.

Giống như dưới hồ có thứ đồ sản sinh ra linh khí.

Không bao lâu, Diệp Viễn đã đến đáy hồ.

Nhìn một vòng dưới đáy hồ, ngoại trừ một đống đá lăn lóc ra thì không phát hiện được thứ đồ nào khác.

Mà trong khe hở những viên đá này không ngừng tràn ra linh khí Thiên Địa.

“Chẳng lẽ dưới đống đá này còn có đồ gì?”

Diệp Viễn nghĩ tới một cái khả năng.

Anh muốn thử dời chỗ đá này đi, chỉ là khi tay vừa chạm được những viên đá.

“Ầm!”

Trên những tảng đá lớn lại tản ra một luồng sức mạnh vô cùng kinh khủng, hung hãn đánh vào người Diệp Viễn.

Diệp Viễn không chút phòng bị, trong nháy mắt bị luồng sức mạnh kinh khủng này đánh trúng, khiến anh bị thương rất nặng.

“Phụt!”

Diệp Viễn chỉ cảm thấy cổ họng ngọt ngọt, phun ra một ngụm máu tươi lớn.

Sắc mặt cũng nhanh chóng suy sụp.

“Shit! Có tồn tại trận pháp”.

Sau khi Diệp Viễn oán thầm một câu, anh cũng không dám chạm vào mấy viên đá lớn này.

“Xem ra trong đống đá vụn này còn có càn khôn, linh khí Thiên Địa chắc hẳn ở phía dưới đá này”.

Mặc dù biết rõ ràng phía dưới có đồ gì đó có thể sản sinh ra linh khí Thiên Địa, đáng tiếc với thực lực bây giờ của anh, căn bản không phá nổi trận pháp nơi này.

Diệp Viễn chỉ đành quan sát đáy hồ một vòng.

Rất nhanh, anh liền phát hiện ra bốn chiếc lệnh bài mang phong cách cổ xưa ở xung quanh đống đá này.

“Cờ trận!”

“Nơi này đã từng có tồn tại của trận pháp Tụ Linh”.

Diệp Viễn nhận ra bốn miếng lệnh bài mang phong cách cổ xưa là cờ trận của trận Tụ Linh.

Chỉ có điều bây giờ đã hư hại, mất đi hiệu quả tập trung linh khí Thiên Địa.

Lần này, Diệp Viễn đã hiểu hoàn toàn, chắc hẳn là có người cũng phát hiện ở đây có linh khí Thiên Địa, vậy nên đã bố trí trận Tụ Linh dùng để tu hành.

Nhìn mức độ hư hại của bốn mảnh cờ trận, Diệp Viễn suy đoán thời gian bố trí trận Tụ Linh này đã dài cả trăm năm.

Sau khi tìm kiếm ở đáy hồ một hồi, vẫn không phát hiện ra thứ gì, lúc này Diệp Viễn mới rời khỏi đáy hồ, đi lên bờ.

Lên bờ, Diệp Viễn phát hiện trong hồ vẫn tràn ra linh khí Thiên Địa.

Nhưng phần lớn linh khí đều bay đi.

Điều này khiến Diệp Viễn nhìn mà đau lòng.

“Xem ra phải mau chóng đề thăng thực lực, trước tiên tu sửa xong những cờ trận này, bố trí lại trận Tụ Linh, sau đó tìm cơ hội xem phía dưới đá lớn kia có gì”.

Không suy nghĩ gì nhiều, Diệp Viễn vội vàng ngồi xếp bằng bên hồ, bắt đầu trị thương.

Thời gian trôi qua nhanh chóng, trăng lặn mặt trời mọc.

Tám giờ sáng, vết thương của Diệp Viễn cuối cùng đã ổn một nửa, lúc chuẩn bị quay về biệt thự.

Anh thấy Liễu Huân lái xe đưa chú của anh ta là Liễu Khánh Phi vội vã chạy tới.

Vừa xuống xe, Liễu Khánh Phi trực tiếp xông đến trước mặt Diệp Viễn.

Ông ta vô cùng kích động nói: “Thần y Diệp, cậu chính là ân nhân cứu mạng của tôi!”

Hôm qua sau khi Liễu Khánh Phi uống thuốc Diệp Viễn bảo Liễu Huân mang về cho ông ta, ông ta kinh ngạc phát hiện, cậu em nhiều năm không ngẩng đầu lên của mình lại có cảm giác.

Ngay lập tức ông ta liền dụ dỗ thư ký của mình vào khách sạn, muốn thử xem thuốc của Diệp Viễn có thật sự chữa khỏi bệnh của mình không.

Kết quả qua một lần thử đã khiến ông ta bất ngờ vui sướng vạn phần, chức năng của mình thật sự khỏe lại thật.

Trong một đêm, ông ta đã tấn công khiến cô thư ký xinh đẹp kia liên tục cầu xin.

Sáng sớm hôm nay, ông ta liên lạc với Liễu Huân đầu tiên, muốn đích thân đến cảm ơn thần y Diệp Viễn đã giúp mình trở lại làm đàn ông.

“Chú Liễu, không cần khách sáo như vậy!”, Diệp Viễn cười nói.

“Đại sư Diệp, đại ân này của cậu, Liễu Khánh Phi tôi đã ghi nhớ, về sau cậu có gì cần tôi giúp, cậu cứ nói, dù lên núi đao xuống biển lửa đảm bảo vạn lần chết không chối từ!”

“Nói đến thì thật sự có việc cần ông hỗ trợ!”, Diệp Viễn nói.

“Đại sư Diệp cứ nói!”

“Là như này, gần đây tôi cần mua một vài thứ đồ, nhưng trong tay không có nhiều tiền, bây giờ ông cũng biết viên thuốc này lợi hại như vậy, vì thế nên tôi muốn nhờ ông bán loại thuốc này giúp!”

Bây giờ anh đã kết hôn với Tô Yên Nhiên, mà Tô Yên Nhiên cũng bị ông nội đóng băng tất cả nguồn kinh tế.

Đương nhiên anh cần kiếm chút tiền để trang trải cuộc sống, hơn nữa, anh luyện chế cờ trận cũng cần một vài thứ đồ.

Sau này tu hành càng cần đến tiền, anh phải tìm một nghề để kiếm sống.

Mà viên thuốc cho Liễu Khánh Phi chắn chắn là sự lựa chọn tốt nhất.


Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.