Diệp Viễn mạnh, nhưng đối mặt với một võ giả cảnh giới Đại Tông Sư, Sở Trung Nam cũng không dám tưởng tượng.
“Anh Cổ quả nhiên tuổi trẻ có triển vọng, anh hùng thuở thiếu niên!”
“Đúng vậy, anh Cổ là ai chứ, chính là đệ tử thân truyền của đại sư Cổ!”
“...”
Lập tức, cả đám bắt đầu tâng bốc Cổ Hạo Nam, dồn hết sức nịnh bợ anh ta.
Nhưng Cổ Hạo Nam mặt đầy kiêu ngạo, không hề quan tâm đến những người tâng bốc này.
Cổ Hạo Nam càng như vậy, lại càng khiến cho tất cả mọi người ở đây tôn kính.
Bởi vì trong tâm khảm bọn họ, cao nhân giống như Cổ Hạo Nam nên được như vậy.
Mà cảnh tượng này ở trong mắt Sở Vân Phi lại càng khiến anh ta cảm thấy buồn nôn.
Nội tâm không khỏi oán thầm một câu: “Giả tạo!”
Theo như anh ta thấy, bây giờ Cổ Hạo Nam đang giả bộ.
Mà Diệp Viễn cũng liếc nhìn Cổ Hạo Nam, chỉ một cái liếc mắt Diệp Viễn đã nhìn rõ thực lực của Cổ Hạo Nam này.
Vốn tưởng rằng là đệ tử xếp hạng thứ mười lăm trong võ đạo Hoa Hạ phải là một cao thủ, nhưng kết quả lại khiến Diệp Viễn rất thất vọng.
Chút thực lực kia của Cổ Hạo Nam, Diệp Viễn dùng một đầu ngón tay cũng có thể tiêu diệt.
“Anh Cổ, mời anh ra tay trừng trị tên nhóc này, trả thù cho các gia tộc Sở Châu chúng tôi!”
Lúc này, Hứa Thiên Long lại một lần nữa cung kính nói với Cổ Hạo Nam.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-mon-doc-thanh/2527554/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.