“Giả thần giả quỷ, cút ra đây cho tôi!”
Thượng Quan Ngọc quát lên trước.
Ông ta biết rất rõ, giọng nói đó là của Diệp Viễn.
Lúc nãy, Diệp Viễn đang ngồi dưới đất chậm rãi đứng dậy, kéo Thẩm Tiểu Tiểu tới chỗ Hứa Gia Di, lạnh lùng nói.
“Dẫn cô ấy đi xa một chút!”
Hứa Gia Di sửng sốt, không hiểu Diệp Viễn có ý gì.
Đang định mở miệng thì chợt phát hiện Diệp Viễn cất bước đi tới giữa quảng trường.
Thẩm Tiểu Tiểu lại chợt hiểu ra gì đó, ánh mặt xuất hiện vẻ khó tin.
“Tên ngốc này muốn làm gì thế?’
Tô Minh thấy Diệp Viễn đi về phía trung tâm thì cũng không kịp phản ứng.
“Đừng có nói tên ngốc đó chính là anh Diệp nha?”
Nhìn thấy Diệp Viễn đi về phía trung tâm quảng trường, ánh mắt mọi người ở đó đều tập trung về phía anh.
“Không phải chứ, là anh Diệp đó thật ư?”
“Trẻ quá đi chứ?”
Có rất nhiều võ giả ở đó cảm thấy không dám tin, trong tưởng tượng của bọn họ, người họ Diệp kia nên là kẻ khá lớn tuổi, tuyệt đối không thể trẻ như vậy.
“Cậu Diệp, cậu không nên tới!”
Sở Trung Nam thấy Diệp Viễn đến đây thật thì mặt thoáng hiện vẻ cảm động, trong đó lại có chút lo lắng.
“Ai!”
Liễu Hạo Long thấy Diệp Viễn thật sự xuất hiện, ông ta chỉ có thể bất đắc dĩ thở dài.
“Ranh con, có lá gan lớn đấy, lại dám đến đây thật!”
Đám người Cổ Thông Thiên thấy Diệp Viễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-mon-doc-thanh/2526711/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.