“Ha ha, chỉ mình ông ư?”
Diệp Viễn khinh thường đảo mắt nhìn Thượng Quan Ngọc.
“Đạo sĩ già, tôi thấy ông tu luyện cũng không dễ dàng, ông nên nhanh chóng rời khỏi đây thật sớm đi, tôi không muốn tổn thương sinh mệnh của ông, đừng để đến lúc đó cái mạng già của ông cũng nằm lại đây”.
Diệp Viễn nói ra những lời kiêu ngạo đó khiến mọi người ở đó giật mình.
Mà cả sắc mặt của đám người Cổ Thông Thiên cũng chợt thay đổi.
Bọn họ không ngờ Diệp Viễn lại ngông cuồng đến vậy, nên biết rằng, Thượng Quan Ngọc là võ giả thành danh đã lâu.
Dù đám Cổ Thông Thiên một mình đánh với đệ nhất cao thủ Giang Bắc như Thượng Quan Ngọc cũng không dám nói mình chắc chắn sẽ thắng và giết chết ông ta nữa là.
“Ngu xuẩn!”
Tô Minh xa xa nghe anh nói thế thì thầm mắng một câu.
Trong mắt anh ta, Diệp Viễn khiêu khích Thượng Quan Ngọc như thế chính xác là chán sống.
Anh ta hận không thể bảo Thượng Quan Ngọc nhanh chóng ra tay, trực tiếp một chưởng giết chết Diệp Viễn, thế thì từ nay về sau sẽ không còn ai tranh giành Thẩm Tiểu Tiểu với anh ta nữa.
Diệp Viễn nói những lời đó cũng khiến sắc mặt Thượng Quan Ngọc hoàn toàn thay đổi.
“Hay hay hay, ranh con, cậu đã thành công chọc điên tôi rồi đấy, lẽ ra tôi còn định để cho cậu chết toàn thây, nhưng cậu lại không biết quý trọng, nếu thế thì đi chết đi!”
Thượng Quan Ngọc tức giận giơ tay lên, phất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-mon-doc-thanh/2526710/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.