Ngay sau đó, một đám côn đồ đảo mắt một vòng, lại ngạc nhiên phát hiện Diệp Viễn và Phùng Tiêu Tiêu vẫn ngồi yên đó không hề cử động.
Điều này khiến bọn côn đồ vô cùng khó chịu.
“Má mày, lời bố mày nói ra mày không nghe thấy hả?”
Hùng hổ vọt tới chỗ Diệp Viễn và Phùng Tiêu Tiêu.
“Chờ đã!”
Đúng lúc này, Hoàng Vạn Kim nhận ra Diệp Viễn và Phùng Tiêu Tiêu nên gọi mấy tên côn đồ lại.
Sau đó Hoàng Vạn Kim nói với thanh niên lấm la lấm lét bên cạnh.
“Cậu em Chu này, hôm nay tặng cho cậu một người đẹp!”
“Người đẹp? Ở đâu cơ?”
Vừa nghe tới hai chữ người đẹp, hai mắt thanh niên kia lập tức lóe lên tia sáng đầy ham muốn.
“Chính là cô gái đó!"
Hoàng Vạn Kim vội vàng chỉ vào Phùng Tiêu Tiêu.
Theo hướng ngón tay Hoàng Vạn Kim chỉ, thanh niên kia trông thấy gương mặt tuyệt đẹp của Phùng Tiêu Tiêu thì ánh mắt cũng trợn ngược lên.
“Quả nhiên là người đẹp, cô này dậy thì cũng thành công quá nhỉ?”
Hoàng Vạn Kim nói tiếp: “Cậu em Chu, người đẹp đó từng là lễ tân của công ty tôi, một sinh viên vừa mới tốt nghiệp trường đại học, vẫn chưa hẹn hò với ai, nói không chừng vẫn còn zin đấy!”
Thanh niên kia nghe thế thì hai mắt lại càng sáng hơn.
“Cái gì? Sinh viên? Còn là gái trinh nguyên nữa, tốt quá rồi, tôi thích nhất là chơi sinh viên đấy!"
“Quản lý Hoàng, hôm nay anh đã cho tôi một món quà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-mon-doc-thanh/2526647/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.