Kể từ hôm đó về sau, Triệu Ngu qua vài ngày vẫn chưa gặp lại Hứa Thừa Ngôn, chỉ là tin tức việc làm công ích và từ thiện bên Y Trình thỉnh thoảng sẽ đập vào mắt cô.
Những điều anh thực sự làm còn nhiều hơn so với cô tưởng. Có đôi khi cô sẽ nghi ngờ bản thân liệu đó có phải ảo giác hay không, dù sao thì Hứa Thừa Ngôn của hiện tại so với trước đây dường như đã thay đổi thành một con người khác.
Anh nói sự thay đổi này là vì cô, nhưng cô thật sự ảnh hướng mạnh mẽ đến mức vậy sao? Kể cả chính bản thân cô còn chẳng tin.
Nhưng mà chờ đến khi Hứa Thừa Ngôn tới quán ăn của cô, cô cũng không nói chuyện này với anh, anh cũng như cô chẳng nhắc gì tới nó.
Hai người giống như bạn cũ nhiều năm không gặp nhưng vẫn còn thân thiết, có thể mỉm cười chào hỏi, có thể bình tĩnh đối thoại vài câu, nhưng vẫn duy trì một khoảng cách nhất định.
Cô giữ khoảng cách với anh là vì giữa bọn họ vốn dĩ không có quan hệ thân mật. Mà anh giữ khoảng cách với cô là vì cẩn thận, muốn tiến lại gần mà không dám.
Sau này tổng cộng anh đã tới quán bao nhiêu lần, Triệu Ngu cũng không rõ. So với những người khác, anh chắc chắn không phải người siêng chạy đến đây nhất, nhưng cũng chưa bao giờ cách một khoảng thời gian quá lâu mới xuất hiện.
Lúc đầu anh chỉ đến uống cốc cà phê, sau này lại từ từ, gặp lúc quán ăn đang bận rộn, anh cũng sẽ đứng ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-lai-tro-ve/1808121/chuong-230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.